"Trả linh thạch mua Ngọc cốt yêu long đã." Chân Sùng Minh chỉ vào Ngọc cốt yêu long, "Không thì bàn xong mà các vị không đủ linh thạch thì sao."
"Hả? Chân đạo hữu đợi một chút." Trung niên bạch sam tu sĩ với gật đầu một đệ tử, mỉm cười: "Chân đạo hữu yên tâm, nhiều không nói chứ mấy trăm vạn hạ phẩm linh thạch thì gom đủ ngay."
"Mấy trăm vạn linh thạch mà cũng phải gom mới đủ." Chân Sùng Minh gật đầu, bất quá không lấy ra mà đợi linh thạch đưa đến.
"Mấy trăm vạn linh thạch mà cũng phải gom mới đủ? Khẩu khí sao lớn thế? Y còn đồ gì tốt nhỉ." Càng lúc càng có đông tu sĩ bu lại xem, càng hưng phấn, càng chờ mong.
Trung niên bạch sam tu sĩ nghe Chân Sùng Minh nói vậy, mắt hơi ánh lên nhưng vẫn bình tĩnh như thường.
"Chân đạo hữu, đây là năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch, đếm kỹ đi." Thoáng sau, đệ tử Trân Bảo các đi nhanh vào, đưa hai nạp bảo nang cho trung niên bạch sam tu sĩ, đoạn trung niên bạch sam tu sĩ đưa cho Chân Sùng Minh một cái, cái còn lại cho vào tay áo.
"Dư chưởng quỹ sảng khoái, Trân Bảo các có chữ tín như thế, không cần đếm." Chân Sùng Minh cho nạp bảo nang đựng linh thạch vào, lại vỗ lên nạp bảo nang, dồn chân nguyên vào, ngân quang lóe lên, lấy ra hai thi thể ngân lân yêu thú.
"Đây là yêu thú gì?"
"Là nhân hình yêu thú!"
"Khí tức hoàn toàn không kém gì Ngọc cốt yêu long, phẩm giai ít nhất cũng lục cấp cao giai!"
"..."
Hai con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442340/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.