Chương trước
Chương sau
"Tiểu tử, ngươi nhanh chóng quay lại luyện khí như vậy, ta còn tưởng ngươi sẽ bỏ ra vài ngày nghe ngóng tin về tình nhân Nam Cung Vũ Tinh."
Đêm xuống, trong địa hỏa lô phòng ở động phủ của Ngụy Tác, lục bào lão đầu nhìn gã đứng trước địa hỏa lô.
Bên cạnh gã là một đống lấp lánh ngân quang, là da và vảy của viễn cổ Hỗn nguyên ngân oa và Hỗn nguyên ngân oa bốn tay do nữ hoàng ngân lân yêu thú tiến hóa thành. Nhìn kỹ thì tất cả đã được chế thành ba pháp y.
"Đâu chỉ Nam Cung Vũ Tinh, Diệp gia huynh muội, cả tu sĩ cùng phụ mẫu của ta ra ngoài Thiên khung nhưng vẫn sống sót, tất cả đều cầ nghe ngóng. Bất quá muốn tìm ra một tu sĩ đâu có dễ. Chúng ta đối phó Đông Dao thắng địa, tiếng tăm đồn xa, chỉ cần họ không có gì sơ sảy, nghe thấy là sẽ đến gặp chúng ta." Ngụy Tác liếc lục bào lão đầu, "Ngươi nên nghĩ cách giúp ta có thêm mấy món bài tẩy, không thì lúc gặp Đông Dao thắng địa sẽ thua thiệt."
"Tiểu tử, suy nghĩ chu đáo lắm, xem ra ngươi cũng nóng lòng đối phó Đông Dao thắng địa. Vậy thì, từng thứ một đi. Thả Dương chi điểu ra, dược lực qua cây lần trước chắc nó đã tiêu hóa rồi, cho ăn thêm Ngọc vân chi, dược lực của Ngọc vân chi tuy không đủ cho yêu thú cỡ nó tiến giai nhưng để nhanh chóng kết thành yêu đan thì không thành vấn đề." Lục bào lão đầu nhìn Ngụy Tác, "Nếu ta không nhớ nhầm thì vật đó ngươi lấy được cùng Nam Cung Vũ Tinh, ngươi không nỡ dùng mà để làm kỷ niệm hả."
"Lão đầu, ta nói rồi, đừng có quạ đen kêu xằng, chọc giận ta thì đừng trách ta không tôn trọng người già." Ngụy Tác bực bội nhìn lục bào lão đầu, vỗ vào nô thú đại đựng Dương chi điểu thả ra.
Dương chi điểu đã phấn chấn hơn nhiều, mắt linh động hơn, bay đi bay lại quanh Ngụy Tác như lấy lòng.
Ngụy Tác lấy Ngọc vân chi ra, đưa cho Dương chi điểu.
Mắt linh điểu sáng lên, do dự một chốc, biết Ngụy Tác tựa hồ cho mình ăn Ngọc vân chi nên nó lao bổ tới, tích tắc sau đã thanh toán gọn nhẹ nhánh Ngọc vân chi.
Dương chi điểu ăn xong Ngọc vân chi, Ngụy Tác cầm nô thú đại lắc lắc, linh điểu thập phần phối hợp bay vào.
"Với thần thức hiện tại và kinh nghiệm luyện khí của ngươi, luyện chế pháp y thuần về phòng ngự thì đan giản thôi. Chỉ là nguyên liệu của yêu thú như Hỗn nguyên ngân oa, vạn nhất luyện hỏng, tương đương với tổn thất một món đạo giai pháp bảo. Ngươi dùng ngân lân yêu thú luyện chế thử đã." Ngụy Tác lại Dương chi điểu, lục bào lão đầu lại chú ý đến khung ba pháp y cạnh gã.
"Được!" Ngụy Tác không hề lắm lời quay đi, vào một gian thạch thất gần đó.
Gian thạch thất này hiện tại tựa hồ là chỗ gã chứa nguyên liệu luyện khí và sản phẩm trước khi hoàn thành luyện khí. Chỉ không đầy hai tuần hương, gã đi ra, tay cầm hai tấm pháp y lấp lánh ngân quang, rõ ràng dùng da và vảy ngân lân yêu thú chế thành.
"Xem ra ngươi đối xử với hai kẻ đó không tệ." Thấy Ngụy Tác cầm pháp y, lục bào lão đầu cười lạnh, biết gã định luyện chế cho Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân. "Cả hai tuy không có tâm cơ gì, bất quá ngươi dùng cả ân lẫn uy, tránh để chúng vô tình làm hỏng việc, quan trọng nhất là để chúng không thay lòng." Đoạn lão bảo.
"Tất nhiên, cũng như môn quy Hải Tiên tông, sau này những thứ không dùng thì tưởng cho người lập công, không cho không nữa. Làm sai cũng xử phạt." Ngụy Tác gật đầu, trong số tán tu, không thiếu chuyện sư đồ trở mặt, đại tu sĩ bị môn nhân đệ tử ám toán, kết cục vô cùng thê thảm.
Ngụy Tác nói vậy, lục bào lão đầu không nói gì, chỉ chắp tay sau lưng nhìn địa hỏa lô. Có vẻ đã cho gã biết hết thủ đoạn luyện khí, chỉ còn chờ gã động thủ.
Ngụy Tác không nói gì nữa vung tay, địa hỏa lô phòng đột nhiên giảm hẳn nhiệt độ.
Một khối bạch sắc băng tinh được chân nguyên bao phủ, phát ra hàn khí dày đặc.
"Cách cách", vật cỡ quả dưa được chân nguyên của gã dồn ép, biến thành bột vụn, rồi hóa thành từng giọt nước.
Vật này rõ ràng là Vạn tái huyền băng.
Hoàn thành bước này, Ngụy Tác lấy ra ngân sắc pháp y có một lớp vảy nhỏ, được chân nguyên của gã giữ cứng trên không, bột Vạn tái huyền băng được chân nguyên bao lấy rải đều vào trong tấm pháp y bán thành phẩm. Không hề dừng lại, Ngụy Tác chỉ tay, một tia lửa trắng ngần xuất hiện, ngưng thành mũi châm nhỏ, với tốc độ kinh nhân lướt đi trên tấm pháp y bán thành phẩm khắc phù văn.
Gã đã thử, dù là vảy và da của ngân lân yêu thú hay Hỗn nguyên ngân oa, phối hợp thích đáng pháp trận thì đều có lực phòng ngự tương đương. Nhưng vảy chống được lửa còn da thì không, nên đề phòng lúc khắc pháp trận thời bị tổn hại thì gã thường dùng huyền băng cho vào trong.
Vảy ngân lân yêu thú được gã kích phát tiên thiên chân hỏa, khắc xong pháp trận. Nhưng vảy Hỗn nguyên ngân oa thì gã thử rồi, cộng cả hỏa lực địa hỏa lô và tiên thiên chân hỏa mới đủ.
Có nghĩa vảy Hỗn nguyên ngân oa bền hơn vảy ngân lân yêu thú, luyện chế được pháp y phẩm giai cũng cao hơn.
Chỉ thoáng sau, lục bào lão đầu tỏ vẻ vừa ý vì pháp trận khắc xong, thoáng có quang hoa lưu chuyển, rõ ràng pháp trận không sơ sảy gì.
Ngụy Tác cũng có chút thiên phú về phương diện luyện khí.
Gã không dừng lại, chân nguyên rung lên, bán thành phẩm pháp y lơ lửng trước mặt. Cùng lúc, một khối ngân sắc tinh kim cỡ trứng chim câu xuất hiện trong tay.
Khối ngân sắc tinh kim được gã dùng tiên thiên chân hỏa thiêu thành dung dịch, liên tục rút thành từng sợi tơ khảm vào pháp y, hình thành hoa văn bắt mắt.
Lam sắc dịch thể được Ngụy Tác lấy ra, bình dịch thể được chân nguyên bao lấy, dàn lên bán thành phẩm pháp y thượng, tựa hồ bị hấp thu.
Thoáng sau, phù văn ngoài vảy pháp y và phù văn do ngân sắc tế ti bên trong hình thành đều rực quang hoa, nối liền nhau.
Cả tấm pháp y như có sinh mệnh, phát ra linh quang khá có linh tính.
Trong mắt gã ánh lê thần sắc đắc ý.
Chân nguyên từ tay gã dồn vào pháp y. Màn sáng màu bạc lẫn lam ánh lên.
Đoạn gã vung tay, một đạo thanh quang lóe lên, lại kích phát một món pháp bảo, giáng lên pháp y.
Đạo thanh quang là đoản mâu pháp bảo, tốc độ cực nhanh, là pháp bảo công kích linh giai trung phẩm lấy được tại Hải liệp đại hội.
"Phù!"
Pháp bảo này giáng vào pháp y Ngụy Tác vừa luyện chế, quang hoa hơi rung lên, tựa hồ pháp bảo này không uy hiếp nổi.
"Đạo giai hạ phẩm."
Lục bào lão đầu đoán ngay ra. Vẻ mặt lão chứng tỏ phẩm cấp của pháp y đã nằm trong dự liệu.
"Lợi hại thế hả?" Ngụy Tác tỏ vẻ kinh ngạc.
"Ta nói với ngươi rồi, tuy ta chỉ biết cách luyện chế pháp khí với đẳng cấp không cao, Lân vương đó tiếp xúc ở mức cao hơn ta, biết được cao giai pháp trận và phương pháp luyện khí có những công hiệu huyền ảo nhưng cách của ta cũng luyện chế được pháp bảo lại rất thực dụng. Uy năng này lạ lắm sao?" Thấy Ngụy Tác kinh ngạc, lục bào lão đầu mã tỏ vẻ không vui. Lúc chưa xuất hiện Lân vương khí linh, lục bào lão đầu đến những lúc thế này đều ra vẻ lão tử thiên hạ đệ nhất, từ khi có Lân vương thủy ấn thì lão luôn đem mình ra so sánh, sợ Ngụy Tác cho rằng lão kém Lân vương thủy ấn vô số lần.
Lục bào lão đầu phản ứng như thế, Ngụy Tác chỉ mỉm cười, không nói gì nữa, thu pháp y phẩm giai thập phần kinh nhân, đưa vào phách mại hội sẽ khiến cao giai tu sĩ tranh cướp lại, không ngừng luyện chế tấm thứ hai.
...
"À!"
Trong một gian tĩnh thất khác, Hàn Vi Vi đang nhắ mắt xếp bằng, đột nhiên cảm ứng ra, mở mắt. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Tỉnh rồi?!"
Vỗ lên nô thú đại thả Hỗn nguyên ngân oa ra, Hàn Vi Vi sáng mắt.
Ngân sắc tiểu thú cao hơn trước nửa cái đầu, xòe tay nhìn nàng ta chăm chắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.