Theo quy củ tu đạo giới, chỉ khi là địa cấp đỉnh giai đan dược, danh xưng mới có chữ "Đạo".
Nuốt Phúc lộc đạo đan, Ngụy Tác cảm giác được viên đan hóa thành hai làn nguyên khí, một nóng một lạnh.
Nguyên khí nóng bừng nhanh chóng dung hợp vào thể nội, tinh lực gã không ngừng dâng lên. Nguyên khí lạnh lại chạy loạn xạ, không bị hấp thu mà đang tìm chỗ tiết ra.
Gã cùng Cơ Nhã ôm chặt nhau, theo công pháp hành công thì băng khí tràn vào thể nội Cơ Nhã để nàng hút lấy.
"Phúc lộc đạo đan quả nhiên là địa cấp đỉnh giai đan dược, tốt thật."
Ngụy Tác cảm giác được có nguyên khí của Phúc lộc đạo đan, âm nguyên của Cơ Nhã mỗi lần lưu chuyển một chu thiên, Huyền sát âm khí tạo ra gấp sáu, bảy lần bình thường.
Đối với Ngụy Tác, mọi thứ còn tuyệt vời hơn.
Gã đột nhiên cảm giác được âm nguyên của Cơ Nhã vốn bao chặt dương nguyên của gã, đột nhiên rung động kỳ dị, tốc độ tràn vào thể nội gã gấp mấy lần.
"A!"
Ngụy Tác cực kỳ bội phục người sáng tạo ra song tu thuật pháp vừa cảo lộ vừa tu luyện này, tu luyện thuật pháp này là khoái cảm kép, vừa đề thăng sức mạnh vừa cảo lộ, hiện tại khoái cảm kép này tăng lên thì gã cũng không nén được mà kêu lên. Cũng may song tu không có gì nguy hiểm, không thì gã xong rồi.
"Vợ ngoan, sao vậy?" Ngụy Tác tỏ vẻ không dám tin nhìn Cơ Nhã.
Ngọc thể hoàn mỹ của Cơ Nhã ánh lên quang ho màu hoa đào, không khác gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442317/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.