Trong đại điện như đúc bằng hắc sắc tinh kim có một bảo tọa vàng sậm toát lên viễn cổ man hoang khí tức.
Bảo tọa cao một trượng, rộng chừng ba trượng, vẽ đầy minh thần phù văn bên dưới là u minh hỏa diễm, phía trên là chiến giáp khô lâu.
Trên ghế là một hồng bào lão giả.
Hồng bào lão giả cực kỳ gầy gò, mắt nửa nhắm nửa mở, không hề đeo trang sức gì, đầu tóc có phần khô ráp, chỉ dùng vòng ngọc buộc túm sau gáy, nhưng vô thượng uy thế khôn tả phát ra, cùng hồng quang bao trùm cả đại điện.
Cả hắc sắc đại điện bị nhiễm thành màu đỏ sậm.
Đột nhiên, bạch sắc phù lục từ cửa đại điện bay vào lơ lửng.
"À!"
Hồng bào lão giả đang nhắm hờ mắt đột nhiên mở bừng.
Uy thế càng kinh nhân phun trào khiến đại điện không sáng lắm lại tối đi.
Hồng quang trên đỉnh đầu uốn éo theo đôi mắt mở bừng của lão, nhìn kỹ thì là hình ảnh một ma thần da đầu bốn tay, chưa hoàn toàn hóa hành thì lại tiêu tan.
Tình cảnh tựa hồ trong hồng quang đang thai nghén một ma thần nhưng chỉ thiếu một chút nên không thể sinh ra, thập phần kinh rợn.
"Vào đi!"
Mở bừng mắt, lão giả uy thế kinh nhân, mặt mũi lạnh tanh nói ra ngoài.
Một đạo bạch sắc quang hoa từ ngoài lướt vào. Đứng cách lão giả chừng năm mươi trượng.
"Lão tổ!" Vừa đứng vững, người đó cung kính hành lễ. Là Diệp Linh.
Dáng vẻ và xưng hô của y cho thấy hồng bào lão giả trên bảo tọa là Âm Thi tông tông chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442287/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.