Ngụy Tác nheo mắt, lấy viên bảo thạch hồng quang cực kỳ chói lòa lên xem kỹ.
Dù là linh quang kinh nhân của bảo thạch này hoặc dáng vẻ Âm Lệ Hoa hớn hở khi lấy được nó đều khiến gã khẳng định nó bất phàm.
Đến gần thì mùi máu tanh xộc vào mũi gã.
Trong bề mặt trong veo lại thập phần nhu hòa, tạo cho người ta cảm giác là hồng sắc dịch thể.
"Đây là... Đây là Huyết tinh thạch!"
Giọng lục bào lão đầu tiên kinh nghi, rồi khẳng định, oa oa kêu lên.
"Huyết tinh thạch? Lão đầu, đây là Huyết tinh thạch?!" Ngụy Tác cũng không tin nổi hô khẽ.
"Chắc không sai! Thử dồn chân nguyên xem." Lục bào lão đầu oa oa kêu to.
Ngụy Tác dồn chân nguyên vào bảo thạch rực hồng quang.
Gã dồn tử sắc chân nguyên vào, hồng sắc bảo thạch chợt mờ bớt hồng quang, bên trong ngập tử quang như đang tiến hành chuyển biến huyền ảo tột bậc, mấy tích tắc sau, hồng sắc bảo thạch chảy ra một giọt hồng sắc linh dịch đặc sệt.
Giọt hồng sắc linh dịch có mùi máu tanh nhàn nhạt, ẩn ước có mùi u lan.
Giọt hồng sắc linh dịch nhỏ ra, lục bào lão đầu hớn hở, oa oa loạn kêu lên, "Tam thanh thánh huyết! Ngụy Tác, đây là tam thanh thánh huyết, thiên cấp liệu thương thánh dược! Nhục thân bị thương thế nào cũng chỉ cần tâm mạch không trọng thương, dù mới chết thì chỉ một giọt là cứu được!"
"Huyết tinh thạch!"
Mắt Ngụy Tác hiện rõ thần sắc kinh hỉ tột bậc, nhanh chóng lấy ra một bạch sắc ngọc bình, cho hồng sắc linh dịch vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442246/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.