Chương trước
Chương sau
"Có tuyệt thế thần thông Kim Đan cảnh ngũ trọng mà không dám động dụng, chỉ làm rùa rút đầu tại Âm Thi tông đúng là thảm."
Ngụy Tác lắc đầu với vẻ đồng tình, lòng thầm tính toán, xem ra gã vô tình lấy được đồ tốt của Kỳ Tử Vũ, chỉ tạm thời không dùng được, vào di tích rồi tính.
"Đương nhiên." Lý Dực Triển cười thoải mái: "Huyết Linh lão tổ tu luyện công pháp, sau khi kết Đan sẽ đốt thiêu dương nguyên tinh huyết, tổn hại cực lớn đối với nhục thân, không tu thành Kim Đan thì không sao. Tu sĩ Vân Linh đại lục biết việc này đều thầm nói rằng Huyết Linh lão tổ nghĩ đến Kim Đan của mình chắc xót ruột lắm, đúng là Đan đông tu sĩ."
"Công pháp như thế đúng là Đan đông." Ngụy Tác cười hắc hắc, cực kỳ hiếu kỳ đối với Kim Đan của tu sĩ Kim Đan kỳ gã chưa từng thấy. Tu sĩ Kim Đan kỳ đối địch, uy lực tối lớn nhất là Kim Đan. Kim Đan có thể tế xuất như pháp bảo, rất nhiều hình dạng, tu sĩ tầm thường khó mà tưởng tượng. Có điều thật sự dùng đến Kim Đan sẽ tổn hao nhiều chân nguyên nguyên khí, Ngụy Tác biết ba tu sĩ Kim Đan kỳ này không thể vì gã hiếu kỳ mà chịu tổn hao chân nguyên và nguyên khí, phun Kim Đan ra cho gã xem nên chỉ nghĩ thế chứ đương nhiên không nói ra.
"Bất quá cũng coi như trời phạt, nhiều công pháp cùng thuật pháp của Âm Thi tông đều dùng thi thể phàm nhân, tu sĩ, thậm chí đặc biệt tìm người thích hợp, giết đi để tu luyện, nguyên pháp bảo Tử Hà tán của Huyết Linh lão tổ đã dùng hơn nghìn anh nhi mới sinh, cực kỳ khốn kiếp, bị báo ứng như thế không có gì lạ." Cả người mặt mũi khắc bạc, không thích nói chuyện như Hỏa Vân chân nhân cũng lạnh lùng chen lời. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Hơn nghìn anh nhi mới sinh?" Ngụy Tác cùng Cơ Nhã biến sắc, giật mình, "Âm Thi tông tạo sát nghiệt như thế, lẽ nào không có tông môn khác để ý?"
"Nếu giết con cháu của tu sĩ hoặc cướp anh nhi của phàm nhân thì các tông môn Vân Linh đại lục không để yên." Hỏa Vân chân nhân liếc Ngụy Tác nhất nhãn, nhướng mí mắt: "Nhưng Âm Thi tông tự xây đại thành, nuôi nhiều phàm nhân, thậm chí nuôi cả nữ tử chuyên môn sinh sản anh nhi, Âm Thi tông cho họ lợi lộc, họ cũng vui vẻ, người khác nói được gì nữa."
Nghe Hỏa Vân chân nhân giải thích, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã tắt tiếng.
Tu sĩ trong mắt phàm nhân là tiên gia, công pháp, thuật pháp, pháp khí của tu sĩ, với phàm nhân là những vật bất phàm, khẽ cho họ chút lợi ích thì có cả đám người sẵn sàng cho con trong bụng, giao dịch kiểu này tuy khiến người ta ghê tởm nhưng một chấp nhận chịu đánh, một sẵn lòng đánh, người khác không xen vào được.
"Đúng rồi, nói đến công pháp Âm Thi tông, có một việc tại hạ cần nhắc nhở Ngụy trưởng lão." Lý Dực Triển mục quang lóe lên, đột nhiên nhớ ra, bật cười, "Âm Thi tông không chỉ có bảy tu sĩ Kim Đan kỳ, số lượng tu sĩ Kim Đan kỳ đứng đầu bắc bộ chư thành Vân Linh đại lục, hơn nữa còn có nữ tu Kim Đan kỳ duy nhất ở bắc bộ. Nữ tu này tên Âm Lệ Hoa, thực lực xếp thứ tư trong Âm Thi tông thất tu sĩ, tại hạ chạm mặt cũng chưa chắc địch nổi. Công pháp của nàng ta khá âm độc, có phần Đan đông. Bất quá nàng ta có một môn thái dương bí thuật, để bồi bổ nhục thân. Nàng ta nuôi nhiều nam lô đỉnh, tựa hồ chưa vừa ý, rất thích nam sắc. Tại hạ và Hỏa Vân đạo hữu già rồi, dù gặp thì nàng ta cũng không thèm để ý. Bất quá tuyệt thế thiên tài như Ngụy trưởng lão, Vân Linh đại lục mấy trăm năm khó gặp, trẻ như thế đã tu luyện thiên cấp công pháp đến Phân niệm tứ trọng thì dù mặt mũi khó coi, nàng ta cũng có hứng ăn tươi, hà huống Ngụy trưởng lão anh tuấn tiêu sái, chỉ cần có cơ hội, nàng ta khẳng định không bỏ qua, trăm phương nghìn kế ăn thịt trưởng lão."
"A?" Ngụy Tác hơi tròn mắt, "Lý đảo chủ, nàng ta chắc dễ chịu, tại hạ thì thảm?"
"Phải trông vào nàng ta." Lý Dực Triển cười: "Du thiệt thủ dương bí thuật của nàng ta có thể không tạo thành bất kỳ bất lợi nào cho các hạ khiến các hạ ngất ngây nhưng cũng có thể hút sạch tinh huyết nguyên dương, các hạ dù không chết thì cũng yếu ớt tám năm, mười năm, tu vi không cách nào tiến bộ."
"Không phải chứ, hưởng thụ như thế để Lý đảo chủ hưởng." Ngụy Tác cười hắc hắc, "Tại hạ không dám."
"Nếu thật sự rơi vào tay nàng ta, sẽ không do chúng ta nữa." Lý Dực Triển cười ha hả.
Cứ trò chuyện vui vẻ như vậy, Ly Hỏa phảng được Hỏa Vân chân nhân điều khiến đi về phía Hải Tiên thành, gặp mấy tu sĩ dọc đường, Hiên Viên lão tổ bảo họ truyền tin miệng cho Hải Tiên tông rồi Ly Hỏa phảng tiếp tục ngược bắc.
Dọc đường, Ngụy Tác và ba Kim Đan cảnh đại tu sĩ trò chuyện, biết thêm không ít kiến thức vốn không rõ và tin tức ngoài lề về tu sĩ Kim Đan kỳ với nhau.
Đúng là chim theo bầy, cá theo đàn, đến mức nào sẽ tiếp xúc với đẳng cấp ấy.
Đến tu vi này mới chạm được vào phạm vi của tu sĩ Kim Đan cảnh, nghe được bí văn về họ.
Hóa ra bắc bộ Vân Linh đại lục có ba mươi hai tu sĩ chi thành gần biển, cộng thêm mười mấy vạn dặm quanh Tịch Diệt hải, kể cả tán tu thì có hai mươi lăm tu sĩ Kim Đan kỳ.
Âm Thi tông có bảy tu sĩ Kim Đan cảnh, cơ hồ chiếm một phần ba, là đệ nhất đại tông môn của bắc bộ Vân Linh đại lục.
Trong số bảy tu sĩ, tu sĩ "Đan đông" hơn cả là Huyết Linh lão tổ, tu sĩ Kim Đan cảnh ngũ trọng, đương nhiên xếp đệ nhất. Từng đến Ma Nhãn đảo, thấy uy năng kinh thiên của "Luân hồi tháp" mà thượng cổ tu sĩ Kim Đan cảnh ngũ trọng để lại nhấn chìm cả Ma Nhãn đảo thì Ngụy Tác hiểu rõ giá thần thông của tu sĩ Kim Đan cảnh ngũ trọng kinh nhân thế na.
Trong sáu tu sĩ Kim Đan cảnh còn lại của Âm Thi tông, xếp thứ hai cũng chỉ như Hiên Viên lão tổ có tu vi Kim Đan cảnh lưỡng trọng. Nhiều lần nghe Hiên Viên lão tổ than thở, Ngụy Tác càng hiểu đến Kim Đan cảnh thì đột phá mỗi nhất trọng tu vi khó hơn lúc còn Phân niệm cảnh không rõ bao nhiêu lần.
Âm Thi tông, tu sĩ xếp thứ hai tên Dạ Vô Thương, y tuy không bị công pháp hạn chế, không cần co đầu rút cổ trong môn phái như "Đan đông" Huyết Linh lão tổ nhưng lại là tu luyện cuồng, người khác thấy rằng khổ tu thập phần khô khan, y lại thấy khổ tu cực kỳ hào hứng, không có việc gì đặc biệt thì đều dốc sức khổ tu. Thiên phú của y không tệ, chưa lớn tuổi nhưng cực có khả năng đột phá đến tu vi cao hơn.
Tu sĩ xếp thứ ba ở là Diệp Linh, cực kỳ hiếu sắc, tương tự Âm Lệ Hoa xếp thứ tư. Bất quá khẩu vị của y rất đặc biệt, không thích nữ tu xinh đẹp mà thích người béo tốt. Có điều đại đa số nữ tu đều rất coi trọng dung mạo, tu luyện công pháp đời nào để mình biến thành béo ú. Y tìm được mấy thị thiếp thì khiến họ trở nên béo ú, rất thích nằm giữa mấy người béo, thật sự khiến người ta khó hiểu.
Diệp Linh tu vi cũng Kim Đan cảnh lưỡng trọng, còn Âm Lệ Hoa, Âm Mị Ly và Mặc Thanh Phong, Trần Vực đều là tu sĩ Kim Đan cảnh nhất trọng.
Cả Vân Linh đại lục, đông nam tây bắc trung, đông bộ có nhiều tông môn lợi hại nhất. Tông môn mạnh nhất Vân Linh đại lục là Nguyên Đồ tông cũng ở đông bộ, nguyên nhân tương tự Thiên Huyền đại lục vì ở đông bộ, Thiên khung nhiều khe hở nhất, hoàn cảnh sinh tồn của tu sĩ càng ác liệt, nhưng vì thế càng có nhiều thu hoạch.
Thật ra một tông môn mạnh hay không không trông vào số lượng đệ tử cấp thấp mà phải xem tu sĩ Phân niệm cảnh trở lên có bao nhiêu, bao nhiêu tu sĩ Kim Đan cảnh hòa và có thể tấn thăng thành tu sĩ Kim Đan cảnh.
Tu sĩ Kim Đan cảnh, đối với một tông môn, kỳ thực có tác dụng chấn nhiếp quan trọng, tu sĩ Kim Đan cảnh đấu pháp với nhau không mấy khi xảy ra.
Một vì khó khăn lắm mới tu luyện đến tu sĩ Kim Đan cảnh, ai cũng tiếc mạng, thập phần cẩn thận, hai là tu sĩ Kim Đan cảnh trở lên đều có đại thần thông, giết được đối phương cũng không dám chắc mình không tổn thương.
Tu sĩ Kim Đan cảnh không thiếu thủ đoạn chạy trốn, một tông môn lợi hại hơn một tông môn khác nhiều nhưng chỉ cần đối phương có một cao thủ Kim Đan cảnh tọa trấn, thì cũng không dám vọng động, cao thủ Kim Đan cảnh của đối phương mà đào tẩu thì hậu hoạn vô cùng, cứ trốn tránh rồi ra tay với đệ tử của tông môn đó thì thật khó đối phó. Không tông môn nào có thể buộc đệ tử ở riệt trong sơn môn.
...
Ly Hỏa phảng đi về phía bắc, mất chẵn một đêm và gần nửa ngày, tới tảng sáng hôm sau, Hỏa Vân chân nhân mới ngừng điều khiển phi độn pháp bảo, dừng lại.
"Phía trước là Không Tang đảo, qua là đến gần di tích."
Chỉ vào một hải đảo lớn không nhìn rõ ở trước mặt, Hỏa Vân chân nhân không thích lắm lời, ngưng trọng nói, "Tiếp theo phải đi dưới mặt nước, bằng không sẽ bị người Âm Thi tông phát hiện."
"Hiên Viên lão tổ, có thủy độn pháp bảo tốt hơn Tinh Bạng chu chăng? Nếu không có thì dùng pháp bảo này của tại hạ." Lý Dực Triển chỉ tay, tế xuất một pháp bảo trông như hai miếng vỏ trai trong suốt ghép lại, dài hơn bốn trượng.
"Lý đảo chủ, Tinh Bạng chu là dùng Ảo quang tinh bạng luyện chế thành nhỉ. Không hiểu xuống nước được bao sâu?" Hiên Viên lão tổ quan sát thủy độn pháp bảo của Lý Dực Triển tế xuất rồi hỏi, có vẻ ông ta cũng có thủy độn pháp bảo.
"Pháp bảo này xuống nước sâu nhất là bảy trăm trượng." Lý Dực Triển đáp.
"Bảy trăm trượng?" Ngụy Tác không khỏi ghen tị, tại Chập Khí hải gã từng thử mấy lần, tị thủy pháp châu không cách nào đạt tới độ sâu ba, bốn trăm trượng.
"Đương nhiên dùng pháp bảo này của Lý đảo chủ." Hiên Viên lão tổ nói: "Thủy độn pháp bảo của lão phu do một thế gia Hải Tiên thành luyện chế, xuống nước sâu nhất bất quá năm trăm trượng, kém xa pháp bảo này của đạo hữu."
"Vậy thì mời chư vị lên thuyền." Lý Dực Triển mỉm cười, chỉ tay, linh quang lóe lên ngoài Tinh Bạng chu, vỏ trai trong veo bên ngoài mở ra
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.