Ngọn núi do Hiên Viên lão tổ thi triển lơ lửng trên đầu hai người nhưng hoàng sam văn sĩ mặt mũi như ngọc lại mỉm cười nói: "Tại hạ và Hỏa Vân đạo hữu vẫn có giao tình, thu được không ít lợi ích, lão tổ định đối phó Hỏa Vân đạo hữu, tại hạ đành xin lỗi."
"Hỏa Vân chân nhân, tưởng vì sao các hạ lớn lối như vậy, thì ra là có trợ thủ." Hiên Viên lão tổ băng hàn nhìn Hỏa Vân chân nhân và hoàng sam tu sĩ Lý Dực Triển, "Bất quá bằng vào hai người thì chưa đủ."
"Hiên Viên lão tổ, lời ông nói hình như hơi cuồng vọng thì phải?"
Nghe Hiên Viên lão tổ nói vậy, Hỏa Vân chân nhân thấp hơn Ngụy Tác nửa cái đầu, mặc pháp y có hỏa diễm phù văn hai màu hơi sĩ ngẩng nhìn ngọn núi vàng che kín tầng không toàn Ly Hỏa đảo, mặt mũi lạnh tanh nói: "Một đấu một, bọn tại hạ đương nhiên không ai đấu được thuật pháp của các hạ, nhưng tránh thì được. Hai người bọn tại hạ liên thủ, một người chuyên môn phòng ngự, một người chuyên môn đối phó các hạ, thi phóng thuật pháp và pháp bảo khẳng định sẽ nhanh hơn các hạ, nếu các hạ có tu vi Kim Đan tam trọng hoàn trở nên còn được nhưng tiếc là các hạ chỉ có tu vi Kim Đan lưỡng trọng, hơn nghìn năm nay Vân Linh đại lục chúng ta, một tu sĩ Kim Đan lưỡng trọng bị hai tu sĩ Kim Đan nhất trọng liên thủ giết chết cũng không ít."
"Bằng ta, đương nhiên không chắc hạ được hai người. Ta biết hai ngươi đều luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442228/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.