"Ngụy Tác, ngươi vớ bẫm rồi." Giọng lục bào lão đầu vang lên trong tai gã, "Hắc thủy liên tại thượng cổ tu đạo giới cũng là dị bảo hiếm có, có thể hấp thu thủy hệ linh khí của thủy hệ yêu đơn và tinh thạch đặc thù để đề thăng uy năng tự thân. Là pháp bảo có thể tiến giai."
"Pháp bảo có thể tiến giai?" Ngụy Tác thiếu chút nữa không khống chế nổi, mắt lóe kim quang như trước.
Trước đây Ngụy Tác có nghe nói, dùng dị bảo luyện chế pháp bảo, có thể hấp thu linh khí của nguyên liệu đặc biệt mà từ từ tiến giai.
Nhưng pháp bảo như thế toàn Linh Nhạc thành không ai có, không ngờ gã lại có một món?
Cố nén kinh hỉ, Ngụy Tác bình tĩnh ấy ra Kim quỳ thuẫn, hắc sắc tiểu tiễn và Băng tuyết giảo, nhất tề đưa cho thanh sam văn sĩ, "Không rõ vị đạo hữu này xưng hô thế nào?" Áy náy vì được lợi nhiều, Ngụy Tác hỏi tu sĩ đến giờ vẫn chưa biết tên.
"Tại hạ Tề Hân Nhiên." Thanh sam văn sĩ tựa hồ không rõ Hắc thủy liên huyền diệu thế nào, thử Băng tuyết giảo xong, phát hiện nó còn hữu dụng hơn hắc sắc tiểu tiễn thì cho rằng mình được lợi, tỏ vẻ áy máy, cũng như lam sam tu sĩ, móc một đơn bình đưa cho Ngụy Tác, "Quý đạo hữu, tại hạ áy náy quá, trong này đựng Bạch thủy đơn, coi như chút lòng thành."
"Quý tiền bối, pháp khí của tiền bối tựa hồ còn nhiều." Lúc đó tu sĩ cao lớn gần như ở trần, nãy giờ khống chế phương hướng thuyền lướt sóng, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442161/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.