"Cố gắng chút đi, không được hả!"
Ngụy Tác vừa nhìn huyết hồng sắc quang tráo, vừa thầm kêu lên, nhưng gã muốn khóc mà không có nước mắt vì dù kêu thế nào, quang tráo cũng càng lúc càng nhạt.
Huyết hồng sắc quang tráo lóe quang hoa, tốc độ cũng giảm dần, rõ ràng uy năng của Huyết độn bảo phù trong lần kích phát này sắp hết.
Tuy Huyết độn bảo phù còn có thể kích phát hai lần nhưng gã biết chỉ thêm một lần thì dù không chết cũng sẽ tiêu hao khí huyết đến mức tạo thành ẩn hoạn cho tu luyện.
"Con bà nó chứ!"
Gã ngoái lại nhìn kim sắc độn quang càng lúc càng áp sát, bực bội gầm lên, dồn chân nguyên vào thể nội Vương Đồng.
Thân thể Vương Đồng cựa quậy, cơ hồ sắp tỉnh lại.
"Tiền bối!" Mở mắt ra, thấy mình được Ngụy Tác kẹp lấy lướt trên không, y kinh hãi nhợt nhạt mặt mày.
"Ngươi đừng nói gì cả, nghe ta nói đây." Ngụy Tác vựa hạ nhanh xuống vừa lướt đến một gò đất, vừa bảo Vương Đồng, "Ta vốn được người ta nhờ đưa tin đến Kim gia nhưng Kim gia xảy ra nội đấu, hiện tại kéo cả ta vào, ta thấy ngươi bị khống chế tại Kim gia thì cứu ra. Hiện tại kinh động Lưu gia và Trương gia của Tê Phượng thành, tu sĩ đang đuổi theo kia thì ta khó đối phó nỏi, nên không cách nào đưa ngươi đến chỗ an toàn. Ta sẽ thả ngươi xuống gò đất, ngươi tìm chỗ bí ẩn trốn tránh, ngươi không phải tu sĩ, trên mình không có linh khí dao động, chỉ cần trốn cho kỹ thì vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442135/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.