"Thế nào, sợ hả?" Kim Xảo Nhi nhìn Kim Hinh Nhi với vẻ mèo vờn chuột: "Lúc ngươi thi triển Mộng yểm thuật sao không thấy sợ nhỉ? Nếu không nhờ ta biết trước, đã đề phòng người thì giờ chắc đã chết mất xác từ lâu?"
"Ta chỉ muốn giúp phụ thân lấy được thứ trong tổ đường chứ không định hại ngươi." Kim Hinh Nhi nhợt nhạt mặt mày run giọng: "Bọn ta làm vậy vì nãi nãi ngươi chỉ coi ngươi là người Kim gia còn bọn ta thì không."
Kim Xảo Nhi lạnh giọng: "Hiện tại ngươi giảo biện thì có tác dụng gì? Ta không có thời gian lắm lời với ngươi, xem ra ngươi còn biết Kim Thân Hiên lão cẩu đã chết trong tay ta. Cho ngươi biết để ngươi ngã lòng đi nhỉ?"
Kim Hinh Nhi run người van xin: "Kim Xảo Nhi, dù gì chúng ta cũng là thư muội, lẽ nào ngươi không nể tình cũ mà tha cho ta con đường sống? Trước đây ngươi lén xé áo của ta, khiến ta xấu hổ với người khác nhưng ta chưa từng đối phó ngươi."
"Ai bảo ngươi tự nhận là đẹp như thiên tiên, lúc nào cũng mặc áo mới đi đi lại lại trước mặt ta!" Kim Xảo Nhi nổi giận: "Ngươi không đối phó ta cũng vì sợ nãi nãi của ta giáo huấn ngươi."
"Lẽ nào vì thế mà ngươi hận ta thấu xương? Trừ lần thi triển Mộng yểm thuật, ta tự thấy không làm gì không phải với ngươi." Kim Hinh Nhi ai oán.
"Được, ngươi đừng bảo ta không niệm tình thư muội, không cho ngươi cơ hội." Kim Xảo Nhi nói: "Chỉ cần ngươi giao hết pháp khí rồi ngoan ngoãn dập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442131/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.