Thanh sắc đơn dược này chỉ lớn hơn hạt đậu, nhưng số lượng càng kinh nhân, túi nào cũng có hai, ba nghìn viên.
"Hồi chân đơn!"
Viên đơn dược trắng tinh tỏa mùi thơm thoang thoảng, Hàn Vi Vi cơ hồ khẳng định, vì đơn dược này mà hôm trước nàng ta đuổi theo một tu sĩ đến tận Thất Tinh thành.
Nhưng loại đơn dược màu xanh thì Hàn Vi Vi có thể coi lưỡng phẩm luyện đơn sư cũng không biết là loại nào.
"Ngụy Tác, ngươi định làm gì!"
Trong lúc trầm ngâm, Hàn Vi Vi thấy Ngụy Tác cầm một viên lên nuốt thì kinh hãi: "Mau thổ ta, cẩn thận có độc!"
"Dù là độc dược, luyện số lượng ngần ấy làm gì." Ngụy Tác nuốt luôn rồi tỏ vẻ lạ lùng bảo Hàn Vi Vi: "Ngươi ngửi thử xem mùi đơn dược này có giống thứ này không."
Hàn Vi Vi ngẩn người, chụp một viên đưa lên ngửi, cũng thoáng biến sắc, không nói gì mà nuốt luôn.
Nam Cung Vũ Tinh hoang mang, cũng nuốt một viên, lập tức ngẩn người, "Hồi khí tán?"
Hiệu quả của Hồi chân đơn cơ hồ tương đồng với Hồi khí đơn, còn thanh sắc đơn dược tựa hồ hơn Hồi khí tán một chút.
"Lẽ nào Tứ Hải đường có luyện đơn sư có thể luyện chế đơn dược này?" Hàn Vi Vi nhăn nhó hỏi Ngụy Tác.
"Ta thấy không đơn giản như thế." Ngụy Tác cười khổ: "Mấy đầu mục Tứ Hải đường đều ở đây, ngươi có thấy Cổ Hòe trang có bất kỳ đồ luyện đơn gì không?"
Hàn Vi Vi rất nhanh trí, giật giật chân mày: "Thế nào, Ngụy Tác, ngươi phát hiện gì hả?"
"Không có phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1442103/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.