Lúc bỏ chạy giữ mạng, con người đều nhanh hơn bình thường.
Ngụy Tác theo lối cũ, vắt chân lên cổ chạy một lúc thì đến cây cầu đá trên miệng vực sâu phân chia hai phần "Càn" và "Khôn" của địa lăng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Cẩn thận, Phệ tâm trùng trưởng lão ở trên đỉnh cầu!"
Ngụy Tác vốn đinh qua cầu rồi sẽ đánh tan, như thế Phệ tâm trùng trưởng lão nhất thời không đuổi kịp nhưng lục bào lão đầu đột nhiên lên tiếng nhắc nhở khiến mặt mày gã xám xịt, kéo Nam Cung Vũ Tinh cùng Liễu Ngũ lại.
"Lão đầu, đùa với ta hả? Ngươi phát hiện được con Phệ tâm trùng này, ban nãy nhiều Phệ tâm trùng đánh lén như thế sao không nhắc nhở gì."
Ngụy Tác vốn định nói thế nhưng lục bào lão đầu hình như đọc được, lạnh giọng đáp, "ngươi nhìn cho kỹ đi, nó bị Âm mị nhận chém một nhát, nhìn cẩn thận là thấy ngay, bất quá ngươi mau sử dụng Bạch lân thú cốt phấn thì hơn, không thì ta không dám chắc nơi này không còn con Phệ tâm trùng nào khác."
Ngụy Tác nhìn kỹ, quả nhiên thấy ở đầu cầu kia có một dải vàng thoạt có thoạt không, như có ai đó vẽ một nét vàng vàng lên đầu cầu, không nhìn kỹ không thể nhận ra.
"Sao vậy?" Nam Cung Vũ Tinh cùng Liễu Ngũ hoàn không rõ Ngụy Tác sao lại dừng phắt lại, Ngụy Tác thấy lục bào lão đầu bảo lão cũng không rõ quanh đây còn con Phệ tâm trùng nào khác nữa không thì kinh hãi cực độ, móc Bạch lân thú cốt phấn lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-chi-lo/1441996/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.