Có lẽ là không chịu được thái độ khinh láo này của cô, vừa dứt lời, Maren lập tức lao tới.
Tai nghe tiếng gió, Hàm Ý Vị Băng không ngờ bản thân thế nhưng còn có tâm trạng để cảm thán.
Nghe đồn đội trưởng đội Hùng Sư tính tình nóng nảy, yêu thích người tài, thích so võ, lại không ngờ cô chỉ cần nói vài lời là đã kích thích được gã.
Thật tâm cô không phải là muốn một so một, mà làm vậy vì chỉ đơn giản là muốn kéo thời gian, đợi tới lúc tới biển mà thôi.
Trước mắt là một mảng màu đen tối, không thể thấy được gì. Nhưng tiếng gió và nhịp tim đập của những người xung quanh, lại trở nên rõ ràng một cách kỳ dị.
Một sân bay thứ hai hiện lên trong đầu Hàm Ý Vị Băng, như có góc nhìn của Thượng Đế, cô 'thấy' được bản thân mình và Maren ở trên đó.
Mỗi lần nghiêng người hay ngã lưng, cô đều cảm nhận được nắm đấm của Maren gần sát da mặt của mình.
||||| Truyện đề cử: Chồng Cũ Cuồng Bạo Thế Này Sao? |||||
Nhưng, cô đều né được hết.
Có một số người, vừa sinh ra là đã được trời ưu ái. Tạo hóa lấy đi từ Hàm Ý Vị Băng một cơ thể khỏe mạnh, nhưng lại đặt hết mọi yêu thương lên thiên phú chiến đấu của cô.
Không cần nhìn cũng có thể chiến đấu, khả năng tự mường tượng ra hình ảnh giả lập trong đầu, đối với cô đều dễ dàng tựa như việc hít thở vậy.
Thử né tránh vài lần để quen với việc mất đi thị giác, tới lúc bị Maren ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-quan-dai-de-dien-roi-cam-tu-vo-cu-dam-chay-tron/777244/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.