"Em hứa, em hứa sẽ không bao giờ bỏ rơi chị như hắn."
"Herin... Chị ơi... Làm ơn... Hức... Làm ơn hãy nhìn về phía em đi mà."
Vừa dứt lời, Thẩm Ôn Hi liền cúi người, như là muốn hôn lên mu bàn tay của cô gái trước mắt.
Mà người nãy giờ không làm gì, chỉ yên lặng nghe cậu nói, nhận thấy hành động của Thẩm Ôn Hi, lập tức dùng lực hất tay cậu ra.
Bị hất ra, chàng trai trước mắt như là không tin được, ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn lên.
Hàm Ý Vị Băng như là không có trái tim vậy, biểu tình không có chút gì gọi là động lòng với những lời thổ lộ vừa rồi, chỉ mỉm cười, dịu dàng nói với cậu rằng:
"Đứng lên đi."
Thẩm Ôn Hi như là hồi thần, nghe vậy, lập tắc đầu, môi mấp máy như muốn nói gì đó.
"Em cứ giữ tư thế này, khiến chị rất khó xử."
Đôi mắt màu xanh băng nghiêm khắc nhìn cậu, đôi môi đỏ hồng nói ra những lời vô tình nhất.
"Không thích là không thích, Thẩm Ôn Hi, người ta một khi không thích em, thì dù cho em hèn mọn, em đáng thương cỡ nào, đều sẽ không có kết cục tốt."
Cho nên, đừng như chị, đừng làm như vậy nữa. Bởi vì đã nhận lấy kết cục rồi, cho nên chị mong rằng, em có thể yêu lấy một người khác vừa lúc cũng yêu em.
Thiếu niên trước mặt thở dốc, như là không tin nổi. Đôi tròng tử màu bạch kim xinh đẹp co rút lại, sau đó ngập trong hơi nước.
"Em thích chị từ rất lâu rất lâu rất lâu rồi, thích từ lúc chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-quan-dai-de-dien-roi-cam-tu-vo-cu-dam-chay-tron/777215/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.