"Thần Kiêu, trong bụng em... Cũng có rồi."
Hàm Ý Vị Hoa nhỏ giọng nói, như là sợ hãi.
Ả nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, không muốn bỏ qua bất kỳ phản ứng nào.
Bạc Thần Kiêu ngơ ngẩn, ánh mắt theo bản năng nhìn về phía bụng của Hàm Ý Vị Hoa, nhìn chằm chằm.
"Thần Kiêu, nó đã đủ ba tháng, em muốn giữ lại nó."
Hàm Ý Vị Hoa tỏ ý kiên định, trong mắt chứa quyết tâm, nhìn thẳng hắn.
Môi Bạc Thần Kiêu mấp máp, như muốn nói gì đó, nhưng giây lát lại nhấp chặt lại, không nói một lời.
Hàm Ý Vị Hoa nhìn người ả yêu nhắm mắt lại, như là rất bất lực.
"Ba tháng, em gạt anh suốt ba tháng?"
Giọng Bạc Thần Kiêu có chút run rẩy, dứt lời, lập tức mở mắt nhìn ả, cười mỉa nói.
"Gạt làm gì, em biết anh sẽ phản ứng như thế nào mà."
Mặt Hàm Ý Vị Hoa trắng bệch, tuy đã đoán trước, nhưng ả vẫn không thể tin nổi, "Thần Kiêu, anh nỡ sao?"
"Không nỡ, nhưng anh không muốn phá quy tắc nhà anh."
Bạc Thần Kiêu dịu dàng nhìn ả, thấp giọng nói.
"Sau này, lúc thích hợp, anh sẽ đền bù, phá đi, nhé?"
Hàm Ý Vị Hoa tủi thân đến mức trào nước mắt, oán hận nhìn hắn.
"Kẻ lừa đảo, anh căn bản không yêu em. Đền bù gì chứ? Em không cần!"
Tay theo bản năng che bụng, như muốn bảo vệ máu mủ của mình khỏi người cha tàn ác.
"Em chỉ cần mỗi con thôi! Con là của em, em muốn sinh ra nó, anh không cần nó thì để em!"
Hàm Ý Vị Hoa bụm mặt, khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-quan-dai-de-dien-roi-cam-tu-vo-cu-dam-chay-tron/777209/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.