Năm đó, Hàm Ý Vị Băng lúc mười lăm tuổi, còn chưa kịp thành niên, cô liền phải chịu nỗi đau mất mẹ.
Cùng lúc đó tình hình biên cương rất căng thẳng, Bạc Thần Kiêu phải trấn giữ ở đó để ổn định quân tâm. Tin tức mẹ vợ tương lai của hắn đã mất không ai dám truyền đến tai hắn, cả hai gia tộc đều đồng ý cùng nhau giấu việc này xuống.
Nhìn cái đà cưng chiều Hàm Ý Vị Băng vô pháp vô thiên của hắn, sợ là vừa lộ ra, khả năng hắn không màng thân thể, thức trắng để về thủ đô rất cao. Nếu không trở về, Bạc Thần Kiêu ở tại biên cương chắc chắn cũng sẽ tâm thần không yên, vì lo lắng cho vị hôn thê của mình dẫn đến việc đánh trận không chuyên tâm, dễ gây ra sai lầm không thể vãn hồi.
Hàm Ý Vị Băng lúc đó rất là sợ hãi trước việc mất đi người mẹ yêu quý, lại tủi thân khi phải đối mặt với việc này một mình, nhưng vẫn hiểu cho quyết định này của cả hai nhà, cố gắng hoàn thành vai trò của người con trong suốt quá trình diễn ra lễ tang.
Cho đến khi người thân duy nhất của cô, người trên danh nghĩa là cha ruột của cô, người cuối cùng mà cô có thể bám lấy lại chính tay dập nát sự kiên cường non nớt của Hàm Ý Vị Băng.
Cô mãi mãi không quên được, thi cốt mẹ cô còn chưa lạnh, trên ảnh thờ bà nở nụ cười xinh đẹp, sống động như vậy. Hàm Ý Nam đến việc tạm thời che giấu bản chất súc sinh của mình cũng không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-quan-dai-de-dien-roi-cam-tu-vo-cu-dam-chay-tron/777180/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.