Ký ức như giấc mộng cũ, khiến người ngủ mê không muốn tỉnh dậy. Hàm Ý Vị Băng thơ thẩn, chợt nhận ra mình đã làm xong bánh lúc nào không hay.
Có lẽ là làm nhiều hay việc, chỉ cần vén tay áo lên là có thể hoàn thành một chiếc bánh, không cần phải thức dậy từ sớm, cẩn thận tỉ mỉ như lần đầu nữa.
Quỳnh Tự nãy giờ đứng gần hầu hạ cô làm bánh, lúc này thấy Hàm Ý Vị Băng chuẩn bị bắt đầu thất thần lần thứ ba, liền ra tiếng nhắc nhở.
"Phu nhân, bánh đã làm xong rồi."
Hàm Ý Vị Băng giật mình, "Đúng vậy, đã xong rồi."
Cô mím môi, vòng tay ra sau cởi tạp dề, đưa cho Quỳnh Tự.
"Cảm ơn thím, chuẩn bị xe giúp con luôn nhé."
Quỳnh Tự tiếp nhận tạp dề, nghe tới đây liền đáp lời, "Thưa phu nhân, mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi ạ."
Trong trang viên mỗi một người hầu đều biết được, mỗi lần phu nhân làm bánh xong, nhất định sẽ lên xe đi tìm Thống Quân.
Hàm Ý Vị Băng gật đầu, lên lầu thay đồ, trang điểm bản thân sao cho chỉn chu nhất.
Bạc Thần Kiêu nếu như không có trận cần đánh, thường sẽ ở tại quân doanh của thủ đô, đa số thời gian đều dùng để xử lý việc nước, ít khi xã giao.
Thường hắn chỉ tiếp cận thần hoặc là người điều hành của các nước khác, nhưng người trước người sau đều biết hắn không thích việc uống rượu và giao tiếp khách sáo, có thể miễn liền miễn, hai bên đa số trực tiếp bàn chính sự tại quân doanh của Bạc Thần Kiêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-quan-dai-de-dien-roi-cam-tu-vo-cu-dam-chay-tron/777167/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.