CHƯƠNG 130: PHONG CÔ NƯƠNG 1 Editor: Luna Huang Mạnh phủ. Mạnh Thanh Hoan tỉnh dậy thần thanh khí sảng, tinh thần thật tốt, chuyện thứ nhất nàng làm chính là hỏi Vân Thường bọn họ, Dạ Quân Ly có tin tức truyền đến không. Nhưng biết được Dạ Quân Ly không có phái người truyền lại bất kỳ tin tức gì, gương mặt nàng thất vọng. Càng làm cho nàng thất vọng là qua tròn một ngày Dạ Quân Ly cũng không có tới tìm nàng. Bất quá Lăng Túc bên kia càng thê thảm, vương gia nhà bọn họ dĩ nhiên nhốt bản thân ở trong phòng tròn một ngày cũng không có đi ra, cũng không có ăn cái gì.
Rơi vào đường cùng, Lăng Túc chỉa vào phong kiếm len lén truyền tin tức cho Vân Thường. Sáng sớm ngày kế, lúc Vân Thường hầu hạ Mạnh Thanh Hoan chải đầu rửa mặt đột nhiên quỳ gối trước mặt nàng. “Cô nương, Lăng Túc nói từ lúc vương gia biết ngươi gặp Lâu tướng đã nhốt mình trong phòng tròn một ngày không ăn không uống, còn thỉnh cô nương đi xem vương gia, giải thích rõ đi!” Thanh âm của Vân Thường có chút khẩn cầu mang theo gấp rút. Trong ấn tượng của nàng, chủ tử nhà bọn họ vô luận gặp phải trắc trở gì cũng không thể không ăn không uống, có thể thấy được lần này tình thế tương đối nghiêm trọng. Mạnh Thanh Hoan nghe lời của Vân Thường nhất thời sửng sốt, nàng kinh ngạc nhìn Vân Thường hỏi nàng: “Ngươi xác định vương gia nhà ngươi là đang giận ta?” Nàng gặp Lâu Vũ Thần nhưng theo tính tình của Dạ Quân Ly, nên tìm nàng hưng sư vấn tội chứ không phải không ăn không uống. “Cái này nô tỳ cũng không rõ ràng lắm, không bằng cô nương tự mình đi một chuyến hỏi rõ.” Vân Thường rất rõ ràng, ở trên đời này chỉ có cửu tiểu thư này mới có thể vuốt lên tất cả đau xót của chủ tử nhà bọn họ. Dạ Quân Ly quan tâm Mạnh Thanh Hoan vượt quá dự liệu của mọi người! Mạnh Thanh Hoan cũng rất muốn biết Dạ Quân Ly đến tột cùng bị cái gì, liền quyết định đến Hiên vương phủ xem. Bởi vì Lưu Cảnh còn có thương trong người, nên Mạnh Thanh Hoan chỉ dẫn theo Vân Thường xuất phủ. Mà lúc này trước cửa Hiên vương phủ, một chiếc mã xa tầm thường đậu ở đó, người trên xe cũng không có xuống, mà là khiển thị nữ tùy thị đi thông báo.
Vọng Thư Uyển.com Thời gian Lăng Túc tiếp nhận tin tức đầu tiên là sửng sốt, hắn nhìn cửa phòng đóng chặt, cuối cùng cố lấy dũng khí gõ hai cái, quay Dạ Quân Ly bên trong nói: “Vương gia, Phong cô nương hồi kinh, lúc này chính hầu trước cửa phủ, muốn gặp ngươi một mặt.” Nếu là người lạ, Lăng Túc sớm khiển người đuổi rồi, thế nhưng Phong cô nương này lại không tầm thường. Bởi vì quan hệ của nàng cùng bọn họ vương gia cùng bọn họ thực sự không bình thường. Đang nghĩ ngợi, Lăng Túc chợt nghe thanh âm chi nha cửa phòng mở ra, lộ ra thần sắc lãnh tuấn như ban đầu của Dạ Quân Ly, nhìn không ra biến hóa gì, chỉ là người có vẻ thoáng tiều tụy một ít. “Nàng không phải là đến Đồng thành sao, tại sao trở lại?” Mặt Dạ Quân Ly như biểu tình hỏi. Lăng Túc cúi đầu, đem chuyện mình biết nói ra: “Phong cô nương biết vương gia thân vong, thương tâm gần chết, suýt nữa làm việc ngốc. Phong đại nhân cùng Phong công tử sợ nàng thấy cảnh thương tình đưa nàng đến Mê Vụ sơn ở Đồng thành tu dưỡng. Phong cô nương chắc là biết tin tức ngươi chết mà phục sinh nên cố ý từ Đồng thành chạy đến.”
Đồng thành là trọng địa biên tắc của Dạ Chiêu quốc, là chỗ đến Thánh Dương quốc tất phải đi ngang qua. Nơi đó quần sơn đứng vững, khí hậu thư thích, tứ quý như xuân, phong cảnh hợp lòng người, rất thích hợp tu dưỡng. “Đi xem đi.” Nhớ tới cô nương có chút cố chấp kia, mi tâm của Dạ Quân Ly cau lại, khẽ thở dài một tiếng. Lăng Túc nghe tiếng thở dài của Dạ Quân Ly trong lòng không khỏi có chút phiền muộn, hôm nay Phong cô nương đã trở về, không biết lại sắp nhấc lên mưa gió thế nào? Dù sao vương gia nhà bọn họ đã từng đồng ý sẽ thú Phong cô nương vi phi. (Luna: Cẩu huyết ghê, bà này bà nọ sau đó hai bà gặp mặt @@)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]