Thi quỷ bò lên người nhà họ Chu đã lâu, bây giờ chỉ cần ăn Chu Dĩnh là đại công cáo thành.
Một thi quỷ khác nằm phía sau Chu Dính vượt qua gạo nếp không dính chu sa, há to miệng, vươn cái lưỡi dài như lưỡi rắn, trong miệng đầy những chiếc răng sắc nhọn.
Khoảnh khắc nó chuẩn bị đụng vào Chu Dĩnh, một cái bóng màu xanh lam đột nhiên xuất hiện ném nó vào tường, sức lực mạnh đến mức bức tường bị bóp méo.
Bản thể của Phong Sư nương nương vốn đáng sợ hơn quỷ thi, hơn nữa còn là thiên địch của chúng.
Cô ấy đè mẹ của Chu Dĩnh dưới thân, há cái miệng to gấp bội bà ta, nuốt thẳng vào bụng.
Xong việc, Phong Sư nương nương lộ vẻ mặt thỏa mãn.
Ngay sau đó, cô ấy lại trở về dáng vẻ dịu dàng động lòng người, ánh mắt phát sáng nhìn con thi quỷ còn lại.
[Wow! Cái gì vừa lướt qua vậy?]
[Hình như là một chị gái xinh đẹp, tôi chỉ kịp thấy một cái bóng xanh lam thôi.]
[Mấy người không thấy à? Cô ấy mới nuốt chửng một người sống đấy...]
[Lầu trên ơi, đó không phải người mà là quỷ!]
[Khoan đã, có phải cô ấy đang đeo phong châu trên cổ không? Người này... Là Phong Sư Thanh Sát đúng không?]
[A! Trời ơi, mẹ ơi, con được gặp thần tượng rồi, thần tượng của con đẹp quá!]
[Lầu trên à, cái miệng đầy máu của thần tượng cậu lúc nãy còn đáng sợ hơn thi quỷ đấy!"
[Câm miệng! Thần tượng của tôi là người xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-linh-thi-quy/2780262/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.