Dòng nước chảy xiết từ từ chuyển sang màu đỏ như máu, những người chạy trối chết đều mang thương tích trở về.
Thấy tôi đứng bên bờ, Liễu Đạo Minh rống to: "Cút đi!"
Dứt lời, ông ta xoay người lấy ra một lá bùa, cố gắng chặn quái vật sắp bay tới.
Đáng tiếc đạo hạnh của ông ta không đủ, mắt thấy ông ta sắp bị quái vật vồ móng vuốt, tôi nhẹ nhàng nâng tay: "Vạn pháp quy khư, quỷ tà tốc thanh, định!"
Tôi vừa dứt lời, tiếng gào thét bên tai lập tức biết mất, quái vật được sóng lớn đưa lên cao cũng ngừng lại giữa không trung.
Móng vuốt của quái vật chỉ còn cách Liễu Đạo Minh 1cm.
Ông ta cứng đờ tại chỗ, khiếp sợ nhìn cảnh này.
Những người còn lại cũng đuối sức ngồi dưới đất, miệng thở hổn hển, chật vật để sinh tồn.
"Cô... Cô rốt cuộc là ai?"
Đường Hành kéo Lưu Đại Tráng đã ngất từ dưới nước lên, giới thiệu với mọi người: "Cô Hạ Hầu đây là thông linh sư duy nhất trên thế giới, những chuyện nhỏ như vừa rồi ngày thường cô Hạ Hầu lười xen vào, tiếc là hậu duệ của gia tộc nào đó không có tác dụng nên chỉ đành phiền cô Hạ Hầu động ngón tay."
Đường Hành nói rất nhiều, thái độ hết sức kiêu ngạo.
Nhóm Liễu Đạo Minh tức giận nhưng không dám nói gì, ai nấy đều cúi đầu, nghẹn đến mặt đỏ bừng.
Tôi bất lực lắc đầu.
"Xin lỗi." Liễu Đạo Minh khom người, "Là tầm nhìn của tôi thiển cận."
Có ông ta đi đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-linh-thi-quy/2780254/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.