Thấy chúng tôi đều cảnh giác nhìn mình, Tiểu Song xấu hổ sờ mũi: "Tôi chỉ muốn chào hỏi thôi, không có ý định nào khác."
A Kỳ đi tới đứng cùng tôi: "Bây giờ đã có mảnh vỡ, cô có thể ra ngoài rồi."
Tiểu Song lo lắng muốn nói gì đó, nhưng lại im lặng cúi đầu.
Tôi liếc nhìn hai người, khẽ cười: "Ai nói chỉ có mình tôi mới có thể ra ngoài? Tên vô diện đâu nói chỉ có một người cầm mảnh vỡ mới có thể ra ngoài mà."
A Kỳ và Tiểu Song kinh ngạc ngước mắt.
Tôi để chiếc kẹp tóc vào giữa: "Mọi người cùng cầm kẹp tóc đi."
Cả hai duỗi tay.
Quả nhiên giây tiếp theo, tiếng của tên vô diện lần nữa vang lên: "Chúc mừng những người chơi đã thu thập được xích ma khóc có thể dẫn thẳng đến lối ra, hiện tại có mười tám người còn sống."
Tên vô diện dừng lại mấy giây, trầm giọng hỏi: "Các bạn đã sẵn sàng chưa?"
Hắn bật cười: "Truyền tống bắt đầu."
Hắn vừa dứt lời, Tiểu Song đột nhiên giật lấy chiếc kẹp tóc, may mà tôi đã có chuẩn bị.
Ngay khi chiếc kẹp tóc sắp bị giật đi, tôi đánh thẳng vào lồng ngực cậu ta.
Sau đó một tia sáng lóe lên, tôi nhắm mắt lại, đến khi mở mắt, tôi đã ở bên ngoài gác mái.
Sức mạnh vốn đang bị mất lập tức dâng trào, cơn mệt mỏi bị cuốn bay, khả năng triệu hồi quỷ thần cũng được lấy lại.
Gần bình minh rồi.
Nhưng lúc này xung quanh tôi không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-linh-thi-quy/2780233/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.