Gia Hân trong trường trôi qua rất êm thắm, nhưng nhà ba mẹ của cô lại không như vậy. Hiện giờ trước nhà Gia Hân được cô cả Trịnh Gia Ngoc rất để ý đến mà ầm ĩ ở cửa, hàng xóm điều ra xem là chuyện gì nhìn thấy chỉ biết lắc đầu thôi
_“ Cô dám cho em trai tôi đội nón cô có là người không hả?, em trai tôi làm cực khổ để tiền cho cô nuôi trai phải không?, cô còn không chịu thừa nhận tôi thấy rất rõ không lẽ là mắt tôi mù nhìn không phân biệt được sao chứ, cô là cái thứ không ra gì không biết liêm sĩ, cô đã có hai con tôi nghi là không phải của em tôi nữa đấy.” Cô cả ngẩn mặt nhìn mẹ trịnh khinh miệt mà nói, bà không tin lần này không làm cho em trai bỏ con đàng bà này, đồ họ Trịnh là của họ Trịnh không có phần cho cô ta hưởng lợi.
_“ Sao chị nói ngang ngược thế hả, tôi đã nói không phải mà.” Mẹ trịnh nhăn mặt nói với cô cả Trịnh, thường ngày cũng thôi hôm nay chị ta làm quá đáng rồi.
Thật ra hôm nay là ngày giao hàng của Gia Hân nhưng cô phải đi học liền kêu người ta đưa tới cho mẹ cô nhận giúp, ai biết người giao hàng là bà con bên nhà mẹ đẽ cửa mẹ Trịnh, thấy người quen đương nhiên là mừng rỡ rồi, mẹ Trịnh mới kêu người vào nhà ngồi chơi người ta thấy cũng là đồng hương còn là thân thích nên mới vào nghĩ trò chuyện một lác. Đúng lúc cô cả Trịnh Gia Ngọc muốn qua nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-linh-nhan/2117117/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.