Gia Hân gọi nhưng không nghe được trả lời đang nghi hoặc thì một bóng dáng từ phía tường nhảy ra đứng kế bên Gia Hân thủ thỉ vào tai.
_“ Không cần gọi, hắn xuất hồn đi nơi khác rồi... Cứ ngồi đi hắn tới hết giờ học mới về...”
Cả lớp và cô Danh thấy Gia Hân đứng đó nhìn nam học sinh có người muốn lên tiếng nhắc nhở nhưng cô Danh đã lên tiếng trước, cả lớp chỉ ngồi im xrem tình hình.
_“ Trịnh Gia Hân, hay em tìm chỗ khác đi nếu không cô nói hiệu trưởng thêm ghế bàn mới vào trưa nay em xin bạn ngồi tạm tới trưa là được.”
_“ Không cần đâu cô em ngồi đây được ạ, khi nào người tỉnh thì em nói với anh ấy cũng không sao thưa cô.” Gia Hân rất hiếu kỳ người này nhìn chỉ 15, 16 tuổi lại có thể biết cách xuất hồn đi ra ngoài vào ban ngày. Cả linh hồn theo anh ta cũng vậy trên lưng dán một lá bùa đặc chế khiến cho linh hồn tự do đi lại, đồng đạo nha phải ngồi chung để hỏi hang chứ nhỉ. Gia Hân quyết định rồi không do dự ngồi xuống rồi trả lời cô Danh mình không cần chổ khác.
Ai cũng không ngờ Gia Hân lại lựa chọn như vậy, mọi người nghĩ Gia Hân sẽ tìm nơi khác chỉ là ai cũng ôm tâm lý xem trò vui là nhiều còn thật tâm giúp đỡ thì ít.
Mấy người hôm nay vào cùng Gia Hân vừa hiếu kì vừa cảm thấy lạ, dù sao cũng không chơi thân nên không thể nói gì. Kim Băng Băng nhìn chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-linh-nhan/2117111/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.