“Đội trưởng, tuy rằng đã thủ vững chủ hạm……”“Được rồi, chúng ta tới phòng chỉ huy rồi nói.” Không thể để cho người khác nghe được nội dung không thuần khiết bên trong, nhất định phải duy trì hình tượng cao lãnh của thống đốc nhà mình, vì thế Bắc Thần xách binh sĩ đưa tin tới phòng chỉ huy, kế tiếp còn phải dẫn người đi ra ngoài giết số phù du còn lại.Vừa giết vừa suy nghĩ, mình làm một thuộc hạ trung thành dễ lắm sao, quan chỉ huy nhà mình ở trong phòng ư ư a a, còn anh thì ở trong đàn phù du giết đỏ mắt, sao tự nhiên lại có một loại cảm giác buồn bực thế này.Hơn nữa, cho dù là trong tinh thần hải cũng sẽ có hình tượng ngụy trang mà nhỉ, này một người một thú thì ấy ấy thế nào vậy, tò mò quá làm sao bây giờ? Nhưng mà có tò mò cũng hỏi không ra, nếu hỏi thật anh sợ bị thống đốc đại nhân nhà mình nháy mắt giết chết.Một giờ sau, đến khi cuộc chiến sắp kết thúc thì thống đốc đại nhân nhà bọn họ cũng ra khỏi phòng. 
Quần áo phẳng phiu, nhưng rõ ràng là đã đổi một bộ đồ khác. 
Vẻ mặt trông vẫn lãnh đạm như cũ, ai nhìn cũng sẽ thấy không có gì khác thường nếu không chú ý đến đôi tai có chút đỏ lên của anh.Đợi sau khi Bắc Thần nhìn thấy cơ giáp của thống đốc nhà mình thì đột nhiên có một ý nghĩ, sao lại cảm thấy cơ giáp nặng nề này trông như đang rất vui, chém phù du mà sao như đang khiêu vũ vậy? Không đúng, thống đốc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-dai-nhan-meo-nha-anh-dau/3911865/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.