Ngày thường mèo nhà mình sức ăn rất tốt, cứ thấy đồ ăn là meo một tiếng nhào tới càn quét như kiểu nhịn đói ba ngày chưa ăn. Hơn nữa thống đốc Reuel là một người chủ nhân tỉ mỉ, bình thường còn chuẩn bị cho cô các loại đồ ăn vặt.
Nhưng mà hôm nay mèo nhà anh có hơi lạ, sao mà thấy không quá để ý tới đồ ăn trong tay anh, cao lãnh cự tuyệt sau đó yên lặng bò đến một bên liếm tự liếm lông, một chút cũng chưa có ý muốn tới ăn.
“Mèo con, không thích ăn sao?” Không đúng lắm, mấy món này đó đều là những món bình thường nó thích nhất mà.
Thống đốc đại đối với việc diệt một tinh cầu cũng không thèm chớp mắt nay lại vì việc này mà mày nhăn đến mức có thể kẹp chết một con ruồi, chỉ là lần này trên chiến hạm không có thú y, vì sợ bọn họ gây phiền phức cho mèo nhà mình như lần trước nên lần này mới không mang theo người đi cùng.
Hết cách, anh đành phải liên hệ tìm những người đó hỏi xem tiểu sủng vật sao lại đột nhiên không hứng thú với đồ ăn.
“Thống đốc đại nhân, theo tôi thấy hình như nó còn rất hoạt bát không bị sao cả. Có thể là qua động dục mà chưa được thư giải cho nên sẽ buồn bực mấy ngày, hẳn là không có việc gì.” Cũng đã là mèo thành niên rồi, đau bệnh lặt vặt chắc chắn là không có rồi, chỉ là tư liệu thực nghiệm của họ……
Thống đốc đại nhân hừ lạnh một tiếng ngắt liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-dai-nhan-meo-nha-anh-dau/2515536/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.