Nhanh lên, hoa hồng Michelangelo phải được trang trí dọc hai bên lối đi. Hoa Winchester Cathedral đem phủ ngợp biệt phủ cho tôi!!!
La Vân Thiên vừa chỉ tay ra lệnh, vừa thở phào mà vuốt vuốt trán. Đám cưới lớn nhất quốc gia, lại có sự hiện diện của Chính phủ và quân đội từ năm mươi nước khác nhau, thử hỏi anh không lo lắng sao được.
Trước khi Lục Nghị Phàm và Cửu Châu rời đi, Lục Nghị Phàm còn không quên túm lấy cổ áo La Vân Thiên mà dọa nạt:
- Hoàn hảo! Mọi thứ phải thật hoàn hảo, nghe rõ chưa, cậu La?!
La Vân Thiên toát mồ hôi lạnh, chỉ biết vâng vâng dạ dạ nghe lời.
Tại khuôn viên nghĩa trang...
Hai vợ chồng Cửu Châu ngồi quỳ bên cạnh mộ của vợ chồng Ngọc Diên Hinh. Ông lão Lục đã thú nhận tất cả với cô, tất cả đều do lòng đố kỵ và sự ghen ghét mù quáng, che mờ mắt khiến ông ta đã gây ra tội ác tày đình như thế này. Sau khi gián tiếp hại chết cha mẹ đẻ của Cửu Châu, may mắn cô đã được nhà họ Cửu đem về nuôi dưỡng.
Do vậy, tới lúc biết rõ thân phận thực sự của con dâu, ông lão Lục đã luôn phải sống trong lo sợ và dằn vặt, tìm đủ mọi cách hòng chia rẽ vợ chồng Lục Nghị Phàm.
Trải qua chuỗi sự việc lần này, cuối cùng ông lão Lục mới hoàn toàn ăn năn, hối hận. Cửu Châu cũng lựa chọn tha thứ cho ông ta. Hận thù, ghen ghét, hãm hại, dồn nhau vào bước đường cùng, đó không phải là điều cô muốn.
- Cha, mẹ, con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-dai-nhan-em-xin-anh/1747772/chuong-167.html