Cửu Châu đi dọc theo hành lang, ánh mắt liên tục đảo xung quanh mà cẩn thận quan sát. Cô chỉ dám đi chân trần, điện thoại bật chế độ máy bay, nhằm hướng nhà kho mà đi tới.
Nếu lần này thành công, chắc chắn cô sẽ thu về được một vài tin tức có ích. Biệt thự Lục gia rất rộng. Do vậy, Cửu Châu cần phải đi khoảng chừng hơn mười phút mới tới được khu nhà hoang.
Nhìn căn nhà cũ nát, nằm sừng sững sau biệt thự, trong lòng Cửu Châu có chút thắc mắc. Xét về tổng thể phương diện kiến trúc của toàn bộ nơi này, mọi thứ từ những nơi nhỏ nhất như khu nhà tắm, đến nhà vệ sinh, cho tới sảnh chính,... đều hoàn hảo. Duy chỉ có căn nhà kho này lại nằm lạc lõng giữa biển vàng, biển bạc đá quý.
Bề ngoài của nó càng cũ nát bao nhiêu thì lại càng cho thấy Lục lão gia xem trọng nó bấy nhiêu. Trải qua vài chục năm ròng rã, ông ta cũng không có ý định phá dỡ.
Cửu Châu nhìn ổ khóa đã hoen gỉ, đưa tay chạm thử lên, lắc lắc một chút để kiểm tra mức độ cũ nát của nó. Ông Lục còn cẩn thận khóa thêm một tầng ổ nữa, bởi vậy tương đối khó khăn để có thể dễ dàng mở cửa bước vào.
Mặc dù tương đối khó khăn, thế nhưng Cửu Châu vẫn quyết định đi vòng ra phía sau nhà kho để xem xét. Đúng như cô đã dự đoán, ở đây còn có một chiếc cửa sổ làm bằng kính, phía trong đã phủ đầy bụi và màng nhện.
Đến lúc này, Cửu Châu lại rơi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-dai-nhan-em-xin-anh/1747699/chuong-94.html