Cửu Châu bị anh chiếm đoạt trong hơn hai tiếng đồng hồ liên tục, cơ thể cô đã hoàn toàn kiệt sức, nằm yên trên nền mà thở hổn hển.
Từng mảng da thịt trắng ngần của cô đều chi chít những dấu hôn đỏ chói, cơ mạch thỉnh thoảng lại giật nhẹ, hai chân thon dài không ngừng run rẩy. Ngay cả đến việc mặc lại váy ngủ cô cũng không làm được nữa, để Lục Nghị Phàm tự ý giúp cô mặc vào.
- Cửu Châu, tôi muốn hỏi em chuyện này!
Lục Nghị Phàm đỡ cô ngồi dậy, sau đó xoa xoa lưng cho Cửu Châu. Lần nào cũng thế, anh luôn dùng động tác xoa lưng để giúp cô lấy lại bình tĩnh. Mà Cửu Châu cũng đã quen với hành động này của anh từ lâu rồi.
- Vâng!
Cô đáp gọn lỏn, ngữ điệu không mấy vui vẻ. Lục Nghị Phàm ngồi bên cạnh Cửu Châu, trầm giọng nói tiếp:
- Em cảm thấy giữa chúng ta có thể tồn tại thứ gọi là tình yêu hay không?
Câu hỏi bất ngờ này của Lục Nghị Phàm khiến Cửu Châu có chút bất ngờ. Đột nhiên hôm nay anh lại nhắc đến lý thuyết tình yêu với cô, thật là kỳ lạ.
Hai bàn tay Cửu Châu nắm chặt lại, sau đó thẳng thắn tuyên bố:
- Giữa chúng ta... không thể tồn tại tình yêu. Lục Nghị Phàm, tôi thừa hiểu cuộc hôn nhân giữa chúng ta chỉ là thỏa thuận ngầm. Mục đích đằng sau của anh, tôi không quan tâm.
Dứt lời, Cửu Châu chống tay xuống thành hồ, cố gắng dồn sức ngồi dậy, sau đó loạng choạng bước ra khỏi hồ bơi.
Cửa hồ đã được mở bằng hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-dai-nhan-em-xin-anh/1747692/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.