- Em sẽ hầu hạ các anh trước. Bạn em chưa yêu đương bao giờ, kinh nghiệm còn non, không phong phú được như em!
Đám Ân Phách lập tức sung sướng đến mức tay chân rụng rời. Mạc Huy không đợi được nữa, toan cởi áo lao đến ôm chầm Nhã Hân. Tuy nhiên, Nhã Hân đã nhanh tay chau mày, tỏ rõ vẻ khó chịu mà lắc đầu:
- Lần lượt được không? Tác dụng của thuốc làm em còn yếu lắm, nhỡ chết ra đấy thì sao?
Ngẫm nghĩ một lúc, Ân Phách cảm thấy Nhã Hân nói cũng có lý. Hắn hếch mặt ra hiệu cho bốn gã còn lại lui ra trước, sau đó xoa xoa hai lòng bàn tay vào nhau, nở nụ cười khả ố mà nói:
- Nào, bắt đầu vào việc đi!
Phẹt...
Trên gương mặt ngăm ngăm của Ân Phách bỗng dưng hiển hiện lù lù một bãi nước bọt. Nhã Hân nhếch môi cười khẩy đầy khinh bỉ:
- Muốn chơi bà ư? Đừng hòng!
Ân Phách chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đột nhiên cảm thấy cổ họng mình lành lạnh. Cửu Châu đã cắt được dây trói từ lúc nào, đang đứng sau lưng hắn, trên tay còn cầm mảnh thủy tinh sắc bén, cứa một đường ngọt và dứt khoát trên cổ.
Tuy nhiên, Cửu Châu không dùng lực cứa sâu, do vậy Ân Phách chỉ bị thương ngoài da, máu tươi tanh tưởi lập tức chảy tràn xuống lồng ngực.
Hắn biết nếu cố tình chống cự, cô gái nhỏ này chắc chắn sẽ cứa đứt cuống họng hắn ngay lập tức. Ân Phách không dám làm càn, lắp bắp cất giọng đàm phán:
- Đừng làm liều. Các cô muốn điều kiện gì, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-dai-nhan-em-xin-anh/1747636/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.