Lục Nghị Phàm căn dặn xong, liền mở cửa xe, kéo theo Cửu Châu cùng đi phía sau lưng mình.
Nhìn bờ vai rắn chắc của anh đang che chắn ở phía trước, Cửu Châu bỗng dưng cảm thấy người đàn ông này thật khác lạ.
Xung quanh nơi này chỉ toàn cây cối lớn mọc cao san sát với nhau, tiếng bước chân dẫm lên đống lá khô tạo thành âm thanh hết sức chói tai.
Cửu Châu toan muốn cất tiếng hỏi Lục Nghị Phàm, thế nhưng miệng liền bị bàn tay cứng rắn của anh bịt chặt lại.
Hai người một trước một sau, cùng nhau bước từng bước thật chậm về phía trước. Theo Cửu Châu suy đoán, chắc chắn ở nơi đây sắp xảy ra một trận truy sát lành ít dữ nhiều.
Sột... soạt...
- Tử Thanh, cho người canh giữ thật kỹ hắn ta, cấm không được để xảy ra bất kỳ một sơ sót nào.
Trong không gian tĩnh lặng, bất chợt vang lên giọng nói lanh lảnh của một gã đàn ông. Lục Nghị Phàm lập tức kéo Cửu Châu núp sát sau một bức tường đổ nát, khẽ nghiêng người cẩn thận nhìn về hướng phát ra tiếng nói khi nãy.
Căn nhà hoang dột nát nằm sâu trong mảnh rừng rộng mênh mông, bạt ngàn rác và lá khô. Nhìn sơ qua, tuổi đời của ngôi nhà này cũng phải tồn tại trên dưới ba mươi năm. Những mảng tường cũ kỹ đã bị bong tróc, ố vàng, rêu phong mọc đầy trên mọi ngóc ngách.
Gã đàn ông trọc đầu chống hai tay bên hông, trên miệng vẫn còn phì phèo điếu thuốc, gương mặt chằng chịt những vết sẹo dài, trông gã vô cùng gớm ghiếc và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-dai-nhan-em-xin-anh/161006/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.