Trong lúc Henry chìm vào trong những ham muốn và toan tính của chính mình thì Majorie về đến nhà, rồi tự do để cho mình buồn thêm một chút. Khi còn ở Austin, nàng phải dắt Alexandria chạy vội vì thực sự sợ mình sẽ gục vào trong lòng hắn.
Trước đây, trong những lần đầu gặp lại hắn ở Boston, bọn họ còn không dám nhìn thẳng mắt. Sau đó dần dần, khi có Bryan ở bên, hắn cũng bày ra những việc nghiêm túc để làm cùng nàng, họ mới thực sự khá hơn. Cơ mà, nếu nhìn vào mắt hắn quá lâu, Majorie vẫn bị cuốn vào những đam mê thời trẻ, rồi rốt cục không nhịn được mà nhớ lại tất cả những tổn thương kia.
Vậy nhưng, cho dù thế, tiềm thức của nàng vẫn không muốn Henry hoàn toàn biết mất. Nàng nghĩ cứ chủ động giữ khoảng cách với hắn thì mọi chuyện đều sẽ ổn thôi. Cơ mà, đấy là lúc nàng ngày nào cũng có Bryan ở bên, làm những điều đơn giản quanh nhà, nghĩ đến tương lai bình yên của hai người, Alexandria và những đứa trẻ sau này.
Đã mấy tháng nay, những điều đó trở nên rất xa xỉ. Bryan Martin được người ta phát hiện tài năng. Nàng đương nhiên mừng cho chồng. Anh ấy đã giành không biết bao nhiêu năm vừa sáng tác, vừa làm đủ thứ công việc từ đưa thư đến lau dọn quầy rượu mới có được ngày này. Nhiều người mừng còn mừng cho họ nói:
- Hai người cộng khổ được, giờ đã đến ngày đồng cam.
Thế nhưng, thực tế, nàng còn thấy cuộc sống của mình khó khăn hơn trước. Dỗ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-cua-rieng-em/3441511/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.