Dừng xe trước cấm địa nhà Sơn, Liêm bước rakhỏi xe rồi nhìn về hướng ấy. Đưa tay sờ ra sau lưng,chắc chắn rằng khẩu súng ngắn vẫn còn nằm chặt bên trong cái lưng quần. Liêm tiếp tục bước đi. Khẩu súng lẽ ra Liêm đã giao nộp lại cho sếp sau chuyến đi bắttên tội phạm truy nã ở Vũng Tàu nhưng vìanh chưa về lại cơquan nên chưa bàn giao được cho sếp Anh. Liêm tiến vào cánh đồng cỏ.Một hàngdài ngã rạp sang hai bên tạothành một lối đi ở giữa. Liêm ngồi xuống nhìn ngọn cỏ. Nó vẫn còn dấu rất tươi như thể vừa bị ai đó dẫm đạplên. Biết chắc có người vừa mới vào đây, Liêm băng qua cánh đồng theo con đườngấy. Tới bìa rừng, chưa biết nên đi tiếp con đường nàovì đây là lần đầu tiên anh vàocấm địa thì Liêm chợt thấy mấy mảnh vải đỏ được cột chặt vào mấy ngọn cây.
Liêm nhận ra rằng ai đóđã cột mấy mảnh vải này ở đây để làm dấu trên đường đi, có lẽ là để không bịlạc khi ra khỏi đây.
Liêm men theo các mảnhvải đỏ, anh băng qua các rừng cây nhằm về phía thác nước tiến tới.
Trong đầu anh đang nhớ vềhình ảnh của ngày hôm ấy.
Vừa mới bước ra khỏi cửa hàng hoa Phi Ưng,Liêm gạc chân chóng định bước đi, Liêm nhìn qua căn nhà sát bên là một công ty nhỏ. Quá giờhành chính mọi ngườiđã đóng cửa ra về chỉ còn mấytay bảo vệ đứng gác. Như nhận ra điều gì đó Liêm lui xe xuống lòng đường vàchạy về hướng ấy.
- Chào anh. –Liêm nói và bước xuống xe, anh đưa cái thẻ màuđỏ ra. –Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-diep-cuoi-cung/1412811/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.