Sau cú điện thoại cho anhHoàng, tôi dần cảm thấy may mắn đang mỉmcười với mình. Tôi rải bước tiến về phòng, trêntay còn xách cái cặp mà tôi vội lên phòng của sếp Tổng nên chưa kịp để lại ở bàn làm việc.
Bước vào phòng tôi thấy mọi người đã có mặt đầy đủ chỉ thiếu sếp Anh và Nhàn-cậu lính trẻ mới được chuyển về phòng nhưng lúc nào cũng đi trễ giờ. Mọi khi có điều lệnh kiểmtra thì tôi luôn phải gọi cậuta đến vì tôi với cậu ta cùng ca trực. Trong phòng chỉ còn lại có Thành, Nam vàNhã- cô gái trẻ được điều về cùng lúc với Nhàn. Nhã là cô gái duy nhất củaphòng nên có thể gọi là hoa khôi của phòng chúng tôi, nhưng với làn da trắngngần, khuôn mặt thanh tú với cái mũi thon dài thì tôi nghĩ có lẽ cô ấy là hoakhôi của cả sở cảnh sát này cũng nên.
Tôi nhanh chóng bước về phía cái bàn làmviệc cảu mình đặt ở cuối phòng, sát ngay cạnh bàn của sếp Anh rồi đặt cặp sáchlên bàn nhìn cả phòng, chưa kịp nói câu nào thì cả phòng nhìn về phía tôi. Nhãlên tiếng trước.
- Này, đi làm lại vui không anh Liêm.
- Tất nhiên là vui rồi. Cả tháng nay có vụnào mới không mấy đứa.
Ở đây ngoài sếp Anh rathì tôi là lớn nhất nên có thể coi là đàn anh trong đội. Mấy đứa cũng coi tôinhư là đội phó của phòng.
- Hôm nay anh Liêm đi làm lại hay là ta tổchức cái party mừng anh quay trở lại đi. –Thành lên tiếng.
- Cả phòng thống nhất nhé. –Vừa nói Namvừa đứng dậy tỏ vẻ ủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-diep-cuoi-cung/1412794/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.