Hạng Thành mở tủ quần áo, lén nhìn bóng lưng Trì Tiểu Đa qua khe cửa.
"Đừng như vậy." Hạng Thành cau mày, nói: "Tôi nhất định sẽ về. Di ảnh bố mẹ tôi còn ở đây mà."
Trì Tiểu Đa mỉm cười, nhưng cảm thấy rất buồn bực khi phải xa nhau một tháng. Hạng Thành nói thêm: "Giúp tôi mua vé tàu hỏa, ghế cứng là được. Đưa tôi 3000 tiền mặt (~11.085.543 VNĐ),còn lại cậu không cần lo."
Trì Tiểu Đa tìm chứng minh thư của Hạng Thành ra: "Chuẩn bị 2 vạn đi (~73.903.620 VNĐ),3000 làm sao đủ. Ngồi máy bay đi, máy bay nhanh hơn."
"Chưa ngồi bao giờ, không biết ngồi." Hạng Thành kiên quyết nói: "Lần sau, lần đầu tiên ngồi máy bay để dành, sau này cậu dẫn tôi đi. Thời gian không gấp, không cần thiết lãng phí. Ghế cứng là được. Tiền đừng mang nhiều, Tề Úy bao ăn ở."
Trì Tiểu Đa nghĩ cũng phải. Đi làm việc cho Tề Úy, một "cao soái phú" như anh ta chắc chắn sẽ sắp xếp ổn thỏa.
Tối đó, Trì Tiểu Đa ủ rũ, nằm nghiêng trên ghế sofa. Hạng Thành nhìn cậu, còn Trì Tiểu Đa thì đeo tai nghe, tay cầm điện thoại của Hạng Thành lướt qua lướt lại.
"Làm gì đấy?" Hạng Thành hỏi.
Trì Tiểu Đa thất thần nhìn màn hình. Hạng Thành tháo tai nghe của cậu ra: "Đang làm gì thế?"
"Tải bài hát cho anh." Trì Tiểu Đa đáp: "Để anh nghe trên tàu hỏa."
"Hay là cậu đi cùng tôi đi." Hạng Thành bất lực nói.
"Thôi." Trì Tiểu Đa buồn bã nói: "Anh không chịu dẫn tôi đi..."
Hạng Thành bị Trì Tiểu Đa làm cho không còn cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-bao-huan-luyen-dang-ky-thay-tru-ta-cap-quoc-gia/4666132/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.