*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay là ngày đầu tiên Tiểu Vĩ đến quán cà phê đi làm, tối hôm cậu cầu xin mãi mới khiến Kim Mao miễn cưỡng đáp ứng đưa cậu đến cửa, không đi vào. Ngày đầu tiên đi làm lại để ông chủ dẫn tới, người khác sẽ nghĩ như thế nào? Tiểu Vĩ nghĩ xong lại đau đầu, nhưng Kim Mao hung ba ba mà tỏ vẻ nhất định phải đi theo, cậu cũng không có biện pháp, chỉ có thể đáo ứng.
“A Kim, em vào đây.” Tiểu Vĩ ngoan ngoãn lại gần hôn hắn một chút, xoay người mở cửa xuống xe. Ai ngờ còn không chưa đụng đến cửa xe liền bị Kim Mao kéo lại, ấn lên chỗ tựa lưng hung hăng hôn một hồi, hôn đến cậu thở hổn hển, đỏ mặt đẩy hắn, lại bị cầm tay, ấn vào địa phương đang ngẩng đầu của chính mình.
“Như vậy đã có cảm giác?” Kim Mao cười, nắm hắn tay chậm rãi xoa nắn, Tiểu Vĩ ngượng ngùng mà bãi thân mình, nhỏ giọng cầu xin: “Chủ nhân…… Buông tha em…… Đến giờ rồi……”
Ngày đầu tiên đã đến trễ, cuộc sống khó sống a!
Quán cà phê là 10 giờ mở cửa, quy định nhân viên 9 giờ đi làm, hiện tại chỉ kém năm phút, Tiểu Vĩ trong lòng không khỏi sốt ruột.
“Buông tha em cái gì?” Kim Mao như hoàn toàn không hiểu, ở trên má cậu hôn hôn ngửi ngửi, tay cũng thăm dò trong quần áo, vuốt vòng eo một đường hướng lên trên, thẳng đến đầu v* mẫn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-ai/43487/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.