*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kết quả buổi sáng ngày thứ ba, Tiểu Vĩ vẫn muốn đi làm.
Kim Mao đen mặt xem cậu chân run rẩy xuống giường, đỡ eo chậm rãi ngồi xổm xuống lấy ra một túi cái du lịch quê mùa cạnh tường, bên trong có một bộ quần áo càng quê mùa.
“Không được mặc cái kia! Khó coi chết đi được!” Kim Mao cảm thấy trên trán gân xanh đều nổi lên, hắn bỏ ra chăn, thân thể trần trụi xuống giường, đem người nâng lên, bang một tiếng vang dội đánh lên mông, bất mãn mà nói: “Ai cho cậu đi làm?! Còn mặc khó coi như vậy? Giẻ lau nhà tôi so với cậu đều đẹp hơn!”
“A……!” Tiểu Vĩ đau đến khuôn mặt nhỏ trắng bệch, hai ngày này vận động quá độ địa phương lại bị hung hăng đánh, làm cậu vừa xấu hổ lại vừa tức giận, nhưng mà không dám phản bác, chỉ có thể lôi kéo cánh tay hắn, châm chước nói: “Em, em dù sao cũng phải trở về từ chức, không thể không có trách nhiệm……”
“!” Kim Mao nhất thời không nghĩ tới điều này, hắn từ nhỏ đã không phải lo ăn lo uống, tốt nghiệp cũng không chính thức đi làm, bị ba hắn đi công ty của nhà mấy ngày, một câu không thích liền không đi, hắn có điểm thẹn quá thành giận mà trừng mắt nhìn Tiểu Vĩ một cái, hung tợn mà mệnh lệnh nói: “Không được đi hôm nay!”
“Nhưng là……” Tiểu Vĩ đang muốn nói ngày hôm qua đã bị buộc xin nghỉ bệnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-ai/43481/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.