Bàn gỗ bày đầy những món ăn vô cùng đẹp mắt, Thiên Mệnh từ trước đến giờ chỉ toàn ăn uống đơn giản, nào từng thưởng thức qua mỹ vị nhân gian. Không cầm lòng được, trực tiếp thất thố dùng tay xé lấy một cái đùi gà, kết quả lại bị Cô Thiên Minh “giáo dục” cho một trận.
“ Sư tôn. Tại sao người lại ở trong bức hoạ của Thiên Mệnh vậy?” Ba người đang vui vẻ ăn uống đột nhiên Lam Thần bất giác hỏi ra, bầu không khí tức khắc chùn xuống một nhịp.
Cô Thiên Minh nghe thấy, có chút chán nản nói.
“ Vi sư mấy trăm năm trước chính là cung chủ một trong thập cung của Vạn Hồn Đỉnh. Sau này cùng tông chủ bất đồng mới phản giáo rời tông. Bị người truy sát đến mức chỉ còn nửa cái mạng. May mắn được "lão già đó" cứu giúp, sau đó ông ấy còn sáng tạo ra khoảng không gian này cho ta trú ngụ.”
Lam Thần cùng Trần Thiên Mệnh đều là mục trừng khẩu ngốc. Nhưng vấn đề của cả hai lại không giống nhau.
Thiên Mệnh chính là nghe rõ y nói “mấy trăm năm trước” vậy chẳng phải nói người trước mắt là một lão bất tử sao. Cậu hoàn toàn không biết rằng tu sĩ chỉ cần độ cấp thì có thể kéo dài thêm thọ nguyên. Trong vô tận truyền thuyết còn nói có vị cường giã đã tồn tại gần ba ngàn năm. Nhưng lời đồn cũng không cách nào xác thực, chỉ biết khi luyện đến Tạo Vực cảnh sẽ có thọ nguyên trung bình một ngàn năm. Cô Thiên Minh trước mắt cũng chỉ mới sống gần năm trăm năm, so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-thien-quyen-thanh/161567/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.