- Cấp Tai Nạn?
Ngột Hách kinh hãi.
La Phong thì đăm chiêu nhìn nhóm lính Mãng Hà Quân trước mắt.
Nam tử lực lưỡng cao lớn dẫn đầu nói vẻ lãnh đạm:
- Ta, là đội trưởng tiểu đội một, đại đội sáu, Mãng Hà Quân. Ở đây có chứa tất cả quân quy, thưởng phạt của quân đội. Nên làm như thế nào, các ngươi tự mình đi mà làm. Không có tình huống đặc thù thì đừng quấy rầy đồng đội tu luyện.
Nói rồi liền lật tay ném ra hai quả cầu thủy tinh.
Quả cầu thủy tinh ước chừng to bằng ngón tay. La Phong và Ngột Hách đồng thời tiếp nhận.
- Trở về tu luyện đi, lo mà chuẩn bị!
Đội trưởng quát.
- Dạ.
Một bộ phận quân sĩ hô. Bộ phận quân sĩ khác lại không để ý tới. Hiển nhiên đội trưởng cũng không có quyền uy lắm.
- Nhắc nhở các ngươi… sắp có nhiệm vụ cấp Tai Nạn rồi.
Một luồng thanh âm trong trẻo vang lên. Đây là một nữ tử toàn thân có da xanh lá.
- Khố Pháp, chẳng lẽ ngươi cho rằng hai người mới này có thể sống qua nhiệm vụ cấp Tai Nạn à?
- Hừ.
- Chưa từng nhận truyền thừa cơ sở, không có đủ thời gian tu luyện, sao có thể vượt qua được nhiệm vụ cấp Tai Nạn.
Những đội viên quân sĩ đều lắc đầu, lập tức ai nấy thuấn di rời đi, đều không muốn trao đổi gì nhiều với đám người La Phong.
Đội trưởng liếc nhìn thật sâu đám người La Phong:
- Lo chuẩn bị cho tốt.
Xoát!
Hắn cũng rời đi.
Giữa không trung chỉ còn lại có La Phong và Ngột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659523/chuong-1348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.