Chương trước
Chương sau
La Phong đắm chìm quan khán cỡ nửa tháng, rồi lập tức lắc đầu thở dài:
- Đáng tiếc một đời tuyệt thế cường giả mà chết đi như vậy. Nếu cho hắn thêm chút thời gian, hoàn toàn có thể siêu thoát Luân Hồi, sáng tạo ra một Thánh Địa Vũ Trụ. Chỉ tiếc, một bước cuối cùng cũng đã ngăn hắn lại."
Muốn siêu thoát Luân Hồi là cực khó. Nếu không bây giờ cũng sẽ không tới mức vẻn vẹn chỉ có hai Thánh Địa Vũ Trụ.
"Kiệt Phạm Tử vừa mới ngộ ra cơ sở bản nguyên Thủy Hỏa. Đến cả cơ sở cũng là vừa mới xây dựng. Nếu cơ sở thành công, sợ có thể siêu thoát Luân Hồi rồi. Nếu cả một bộ tuyệt học chính thức thành công một chút, thì càng đáng sợ hơn nữa. Đợi đến khi viên mãn đại thành… ", La Phong hơi cảm thán, đây là một bộ tuyệt học về bản nguyên, cường đại tự mở ra một con đường.
Trên thực tế, mặc dù từ Chân Thần (Vũ Trụ Tối Cường Giả) vượt qua tới tầng cao hơn, cũng chưa liên quan tới những bản nguyên Vũ Trụ về việc cho vạn vật sinh sôi, cho sinh mạng sinh sôi. Rõ ràng cảnh giới không đủ, nhưng nghiên cứu ra tuyệt học cao thâm như thế, tự nhiên là phải cố hết sức. Khổ tu ba thời đại luân hồi, cũng chưa từng thành công.
"Nhưng"
"Bộ tuyệt học này Kiệt Phạm Tử đã tự mở ra một con đường. Chờ khi ta thành Chân Thần, muốn siêu thoát Luân Hồi, bản nguyên Thủy Hỏa về mặt Thủy cùng Hỏa, cũng sẽ giúp cho ta rất nhiều. " La Phong tìm được truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch, tự nhiên hiểu rất rõ mình nên đi như thế nào.
Đầu tiên là con đường thần lực thành Chân Thần!
Thành Chân Thần xong, sẽ dùng mười cơ sở quy luật là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Ánh Sáng, Lôi Điện, Phong, Thời Gian, Không Gian làm căn bản, ngưng kết hư không.
Còn bản nguyên Thủy Hỏa sẽ có tác dụng tham khảo.
Kỳ thật phải đi từ mười đại cơ sở quy luật mới là vương đạo! Mười chân đồng thời tiến bước, đương nhiên dễ dàng hơn.
Kiệt Phạm Tử lại ngu ngốc dùng hai chân là Thủy Hỏa tiến lên, mà lại trực chỉ mục tiêu cuối cùng, tự nhiên con đường vô cùng gập ghềnh, cuối cùng cũng chết. La Phong cũng phải thở dài tiếc rẻ.
La Phong thu Truyền Thừa Tinh Cầu và bảo tàng, đồng thời ý thức trong Vũ Trụ Giả Định cũng báo cho Hỗn Độn Thành Chủ việc vui lớn của tộc Nhân Loại.
- La Phong, ngươi nói bảo tàng của Kiệt Phạm Tử, chỉ riêng nói về loại cung điện đỉnh cao cũng đã tới 32 món? Chỉ cần chí bảo bình thường cũng tới 91 món?
Hỗn Độn Thành Chủ hoàn toàn khiếp sợ
- Tộc Nhân Loại ta nếu tính luôn lúc trước lấy được từ Lôi Bạo Tinh Nhất Tộc, toàn bộ cộng lại cũng không nhiều được như vậy. Nhiều quá!
- Vì Kiệt Phạm Tử tiền bối là nhân vật có chiến lực cấp mười đỉnh.
La Phong cảm thán:
- Hắn lưu lại chí bảo là muốn ta giúp hắn truyền lại truyền thừa.
Truyền thừa, từ thấp tới cao.
Cấp Bất Hủ là bắt đầu tu luyện được. Chỉ cần trước hết ngộ ra quy luật Thủy, quy luật Hỏa, là bắt đầu tìm hiểu bản nguyên Thủy Hỏa được. Chỉ cần bằng vào những gì ghi lại, hoàn toàn có khả năng tu luyện tới Vũ Trụ Tối Cường Giả Cực Hạn. Sau đó muốn siêu thoát Luân Hồi? Kiệt Phạm Tử cũng chẳng làm được, người đi sau cũng chỉ có thể tự mình sáng tạo.
"Kiệt Phạm Tử tiền bối lưu lại nhiều chí bảo như thế, chỉ cầu chúng ta truyền thừa cho hắn. Tộc Nhân Loại ta đương nhiên sẽ hỗ trợ. " Hỗn Độn Thành Chủ hơi kích động vui sướng: " Có nhiều chí bảo như vậy, Vũ Trụ Chi Chủ bản tộc tộc Nhân Loại ta ai cũng có thể có được một bộ chí bảo đỉnh cao rồi."
Nhân Loại tổng cộng mới có gần 20 Vũ Trụ Chi Chủ.
Đích xác có thể đổi trang bị toàn bộ.
"Nhưng tương lai tộc ta sẽ có càng ngày càng nhiều Vũ Trụ Chi Chủ. " Hỗn Độn Thành Chủ nói: " Cũng phải suy nghĩ tới điểm này."
"Việc này dù sao cũng giao cho sư phụ thôi. " La Phong cười nói " Ta cũng sẽ bắt đầu con đường tu luyện lâu dài, tùy ý lang bạt tam đại tuyệt địa. Sắp tới ta sẽ đưa những bảo vật này về tộc quần."
Một cường giả, tổng cộng có thể sử dụng được bao nhiêu món chí bảo?
Chí bảo quá nhiều, cũng chỉ có thể như Kiệt Phạm Tử, ném vào tàng bảo khố.
Lần này tìm được nhiều chí bảo như vậy, La Phong tự nhiên sẽ lựa chọn sử dụng vài món, để những binh khí, áo giáp của bốn đại thần thể mình đều được hoàn thiện. Nhưng mình chỉ có một người, có thể dùng được bao nhiêu. Phần lớn vẫn đưa về cho tộc quần. Tin rằng Nguyên Tổ, Người Sáng Lập Cự Phủ lúc trước cũng đều làm như vậy.
"Bắt đầu con đường tu luyện từ từ! " La Phong lúc này bước một bước, ra khỏi không gian mật thất tín vật xanh, lập tức đáp Mộ Lăng Chi Chu, bắt đầu ngao du tam đại tuyệt địa…
Thời gian trôi qua.
Ngàn năm, vạn năm, mười vạn năm…
Thời gian như nước chảy, âm thầm trôi qua, không để lại tung tích gì.
Trong tu luyện, ngàn năm vạn năm đều vô cùng ngắn ngủi.
Mộ Lăng Chi Chu biến thành con thuyền nhỏ màu bạc. La Phong ngồi thuyền nhỏ màu bạc ngao du tam đại tuyệt địa. Hắn cũng cũng biết thực lực, đều lang bạt ở Khu Trong tam đại tuyệt địa, nhiều nhất là ở một vài khu ven khu vực hạch tâm. Ỷ vào Mộ Lăng Chi Chu mới dám xông vào. Nếu không nắm chắc, hắn căn bản cũng không dám xâm nhập.
Dù sao, mục đích chủ yếu của La Phong là tu luyện, chứ không phải mạo hiểm!
Khuynh Phong Giới, thiên biến vạn hóa, vạn phần quỷ dị.
Thuyền Vũ Trụ, bảo vật Dòng Cơ Giới siêu cấp, bên trong có vô số khu vực, lờ mờ có thể phân rõ vài dấu vết hình thái Thuyền Vũ Trụ năm đó.
Lưu Trọng Sơn, kỳ dị mỹ lệ, tựa như mê cung.
Trong quá trình phiêu bạt…
La Phong trở về Vũ Trụ Nguyên Thủy một lần, đưa vô số chí bảo. Lập rồi an tâm tu luyện.
La Phong phiêu bạt trong Vũ Trụ Hải sau sáu mươi vạn năm.
Lưu Trọng Sơn trong số Tam đại tuyệt địa.
- Ầm ầm…
Dòng nước cuồng bạo cuộn ra cả thời gian không gian. Trong dòng nước vô tận long trời lở đất, trên một hòn núi đá đang có ba bóng người đang đứng, chung quanh vô cùng nguy hiểm. Một sinh mạng loại đá màu đỏ sẫm gầm khẽ.
- Xem tình hình, chí bảo sắp xuất thế.
- Đợi đến khi chí bảo xuất thế, cứ xem ba người chúng ta ai thực lực mạnh hơn.
- Tất cả trông vào thực lực.
Ba Vũ Trụ Chi Chủ đều lặng lẽ chờ đợi, thần kinh căng thẳng, chung quanh thoáng có hào quang tràn ngập. Hiển nhiên họ đều thi triển ra chí bảo loại khu vực. Chỉ là, mặc dù có khu vực, nhưng cũng chỉ có thể bao trùm một bộ phận khu vực. Còn những khu cuồng bạo bên trong dòng nước ngập trời thì căn bản không thể bao trùm, cũng không thể biết được chí bảo khi nào xuất thế.
- Ầm ầm…
Dòng nước vốn cuồng bạo long trời lở đất đột nhiên bắt đầu di động có quy luật.
Trong vùng thiên địa, vô số dòng nước xoay tròn, nối liền cả thiên địa, rồi xuất hiện một vòi rồng rất lớn!
- Ở đằng kia!
Ba Vũ Trụ Chi Chủ nhất thời trong nháy mắt thiêu đốt thần lực, ai nấy đều muốn liều mạng.
- Ầm!
Xa xa con rồng nước khổng lồ cuộn lên, đột nhiên một chiếc thuyền nhỏ trắng như ngọc phá thủy bay ra
Điều này làm ba Vũ Trụ Chi Chủ đều trợn mắt há mồm.
- Là Ngân Hà Lĩnh Chủ!
Một sinh vật kỳ dị cả người nhăn nheo màu đen, gầm lên.
Cường giả đá, cường giả bốn tay hai mặt bên cạnh đều kinh hãi.
Đặc biệt là kia cường giả bốn tay hai mặt, trong nháy mắt tiến vào một cung điện chí bảo, quay đầu muốn chạy trốn.
Con thuyền nhỏ trắng tinh như ngọc?
Trong sáu mươi vạn năm qua, tam đại tuyệt địa đều truyền lưu một câu chuyện. Vũ Trụ Chi Chủ Nhân Loại ngồi trên con thuyền nhỏ trắng tinh như ngọc đó, đột ngột xuất hiện xuất hiện một vài nơi có chí bảo, sau đó cướp chí bảo đi! Tuy nói tam đại tuyệt địa quá rộng lớn, chí bảo xuất thế vốn cũng không có quy luật, thế mà bị La Phong đoạt mấy mươi lần. Chứng tỏ La Phong là một cường giả có hiệu suất đoạt bảo mạnh bằng năm Vũ Trụ Tối Cường Giả!
Sở dĩ hiệu suất cao như vậy, chính là ỷ vào Mộ Lăng Chi Chu, chui thẳng vào một vài chỗ nguy hiểm. Khi cường giả khác đang ở ngoài chờ, La Phong đã sớm lấy được chí bảo trước khi nó xuất thế.
"Ngu Lãm đáng thương!"
Cường giả sinh vật nhăn nheo màu đen, sinh mạng loại đá đều ngoan ngoãn đứng một bên, cảm thông đưa mắt nhìn cường giả bốn tay hai mặt chạy trốn.
Ngu Lãm Chi Chủ, một trong Vũ Trụ Chi Chủ của Tử Nguyệt Thánh Địa.
Trong sáu mươi vạn năm qua, Ngân Hà Lĩnh Chủ lang bạt tam đại tuyệt địa, lúc thì xuất hiện tại Lưu Trọng Sơn, lúc thì xuất hiện tại Thuyền Vũ Trụ, Khuynh Phong Giới, hơn nữa luôn âm thầm đột nhiên xuất hiện. Hơn nữa một khi chạm mặt Vũ Trụ Chi Chủ của Tử Nguyệt Thánh Địa, sẽ xuống tay rất tàn nhẫn, bắt đi luôn, cũng không biết là giam giữ hay tiêu diệt.
Ngắn ngủn sáu mươi vạn năm, sau Bái Hành Chi Chủ, La Phong đã bắt ba vị Vũ Trụ Chi Chủ của Tử Nguyệt Thánh Địa.
Tuy nói một bộ phận Vũ Trụ Chi Chủ của Tử Nguyệt Thánh Địa sợ hãi lui về Thánh Địa Vũ Trụ, cũng có vài Vũ Trụ Chi Chủ không muốn thối lui như vậy, họ vô cùng cẩn thận.
- Ngu Lãm luôn rất cẩn thận. Chỉ là chí bảo sắp xuất thế, hắn mới hiện thân. Không ngờ Ngân Hà Lĩnh Chủ cũng nhìn trúng vào chí bảo này, nên vừa vặn bị phát hiện. Ngân Hà Lĩnh Chủ lúc trước khẳng định ở trong nước, nên không thể dò xét. Đợi đến khi Ngân Hà Lĩnh Chủ xuất hiện, thì đã chậm.
Sinh vật nhăn nheo màu đen, sinh mạng loại đá cảm thán, nhưng cũng không lo lắng gì.
Ai cũng biết…
Không trêu vào Ngân Hà Lĩnh Chủ, Ngân Hà Lĩnh Chủ sẽ không đi đối phó với các Vũ Trụ Chi Chủ khác. Ngân Hà Lĩnh Chủ chỉ nhằm vào cường giả Tử Nguyệt Thánh Địa, Hỏa Nguyên Tộc, Cầu Nham Nhất Tộc. Hỏa Nguyên tộc, Cầu Nham Nhất Tộc sớm đã tránh trong Vũ Trụ Nhỏ, ít khi ra ngoài. Chỉ có Tử Nguyệt Thánh Địa vẫn có Vũ Trụ Chi Chủ không cam lòng.
- Ngu Lãm Chi Chủ, đừng vùng vẫy nữa.
Con thuyền nhỏ trắng tinh bay tới, đột nhiên một tòa nhà hình tháp chín tầng chợt xuất hiện, nhanh chóng lớn lên, đáy xuất hiện một hắc động, chĩa về phía Ngu Lãm Chi Chủ đang chạy trốn.
Tinh Thần Tháp hút vào!
- Ngân Hà Lĩnh Chủ, Ngân Hà Lĩnh Chủ! Tử Nguyệt Thánh Địa ta sẽ không buông tha cho ngươi, tuyệt đối sẽ không!
Ngu Lãm Chi Chủ từ cung điện chí bảo của mình bay ra, muốn thoát đi, nhưng La Phong vẻn vẹn chỉ một lần nữa khống chế Tinh Thần Tháp, tập trung vào Ngu Lãm Chi Chủ (lúc trước tập trung vào cung điện chí bảo).
- Không!
Ngu lãm Chi Chủ giãy dụa, nhưng vẫn bị hút vào. Càng đến gần đáy Tinh Thần Tháp, hắn càng tự động nhỏ đi, sau đó bị hút vào.
- Hai vị… Xin lỗi, ta vừa vặn đi ngang qua đây, chí bảo này xem là thuộc về ta.
Con thuyền nhỏ trắng tinh như ngọc truyền đến thanh âm.
Hai Vũ Trụ Chi Chủ đứng trên đỉnh núi, không dám nói gì. Ai nấy cung kính khiêm tốn.
Lập tức con thuyền trắng tinh nhanh chóng xé gió lướt đi giữa không trung…
Vừa bay ra, con thuyền nhỏ trắng tinh nhanh chóng biến thành màu đen, đến cả ngoại hình cũng hơi thay đổi một ít.
Trong không gian trấn áp của Tinh Thần Tháp.
Ngu Lãm Chi Chủ vừa rơi xuống, đã thấy xa xa có ba bóng người.
- Ngu Lãm! Ngươi cũng bị bắt?
- Ngu Lãm, sao ngươi cũng bị bắt!
Ba vị Vũ Trụ Chi Chủ Tử Nguyệt Thánh Địa thấy Ngu Lãm, nhất thời kinh hãi chạy ra nghênh đón. Còn lúc này, trong không gian trấn áp, đột ngột xuất hiện một thân ảnh áo bào trắng. Đây là một áo bào trắng thanh niên tóc đen.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ.
- La Phong.
Bốn Vũ Trụ Chi Chủ, kể cả Ngu Lãm, đều nghiến răng nhìn La Phong.
- Đừng oán hận nhìn ta như vậy. Không phải ta muốn giết các ngươi, mà là Tử Nguyệt Thủy Tổ không muốn cứu các ngươi, có thể trách ta được sao?
Thanh niên áo bào trắng lắc đầu thở dài.
----- o O o -----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.