- A…
La Phong hai tay cầm cục đá, toàn thân run rẩy, không kìm được phải ngẩng đầu lên, nơi ấn đường như bị một vết nung in thẳng vào. Một luồng ấn ký hắc bạch giao nhau chỗ ấn đường chợt hiện ra, sau đó hoàn toàn ẩn đi biến mất, cũng cũng không thể thấy gì nữa.
Toàn thân La Phong run nhè nhẹ không khống chế được, mở mắt, nhìn về phía Đoạn Đông Hà đứng bên cạnh:
- Cái này, cái này đau quá.
- Đây là ấn ký các thế hệ Đoạn Đông Hà ta.
Đoạn Đông Hà nói:
- Là do tổ sư đời thứ ba sáng chế. Mỗi đời đều có thể kế thừa. Một khi kế thừa, có thể dễ dàng phù hợp với cả Truyền Thừa Không Gian! Phải là người có ấn ký mới có thể chính thức nhận chủ Truyền Thừa Không Gian. Chỉ có người khống chế Truyền Thừa Không Gian, mới có thể tìm được truyền thừa chân chính của Đoạn Đông Hà nhất mạch ta.
La Phong gật gật đầu.
Càng là chí bảo đặc thù, thì việc nhận chủ lại càng phiền phức. Như Tinh Thần Tháp, Cánh Chim Trắng, khi nhận chủ cũng rất vất vả. Còn Truyền Thừa Không Gian là bảo vật mà Đoạn Đông Hà nhất mạch dùng để truyền thừa, còn quí hơn cả một Vũ Trụ Nhỏ, so với chí bảo chí cường thì trân quý hơn chẳng biết bao nhiêu lần, nhận chủ sẽ phức tạp như thế nào chứ? Chỉ có người có ấn ký truyền thừa mới có thể nhận chủ.
- Ta tuy chết, nhưng ta đã lưu lại ý thức giả định.
Đoạn Đông Hà nhìn về phía La Phong:
- Với tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659418/chuong-1243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.