Trong Vũ Trụ Hải mênh mông, vẻn vẹn chỉ có tồn tại của hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ là có thể siêu thoát Luân Hồi, lần lượt là Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ và Đông Đế Thánh Địa Vũ Trụ. Nói lịch sử lâu dài, nói về thực lực cường đại, nói về nội tình sâu, tự nhiên không ai biết được Đông Đế Thánh Địa Vũ Trụ đã tồn tại bao lâu.
Đông Đế Thánh Địa Vũ Trụ, bên trong có "Thần Giới Vô Tận".
Trong Thần Giới Vô Tận tụ tập chín phần Thần Linh Bất Hủ của cả Thánh Địa Vũ Trụ, 99 phần trăm Vũ Trụ Tôn Giả, tất cả Vũ Trụ Chi Chủ, Vũ Trụ Tối Cường Giả. Cả Thần Giới Vô Tận lấp lánh rực rỡ, an bình, các loại kiến trúc phong cách văn minh khác nhau, các loại hoa cỏ thực vật hiếm quý rải rác khắp nơi.
- Gừ! Cạch! Ô! Hồng! Hư! Si!
Giữa Thần Giới Vô Tận, là một cây đại thụ xuyên qua cả thần giới, sừng sững nguy nga màu xanh biếc, thời khắc nào cũng phát ra âm thanh, lan ra bốn phương tám hướng.
Đại thụ cổ xưa xanh tươi, thẳng tắp tận trời, toàn thân vờn quanh hàng loạt những sợi dây leo như thúy ngọc điêu khắc. Đỉnh cây dập dìu, khẽ dập dờn, phát ra từng đợt thanh âm làm linh hồn phải mê say. Chỉ thấy cũng gốc cây đại thụ cổ xưa, có rất nhiều bóng người khoanh chân ngồi, nhìn mãi không tới điểm cuối, cả một biển người đông nghịt.
- Ầm!
Cả đại thụ đột nhiên rung lên, phát ra thanh quang chói mắt.
- Ầm!
Tiếp theo lại chuyển hóa thành hồng quang vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659397/chuong-1222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.