Chương trước
Chương sau
- Được.
La Phong cũng không nói nhảm, bảo trì tốc độ cao hóa thành lưu quang, sau khi trải qua một ngã rẽ, phía trước hiện ra một cánh cổng tinh mỹ khổng lồ. Cả cánh cổng pha giữa kim sắc và màu xanh, toàn thân có hàm ý rất tôn quý. Nó tạo cảm giác cao cao tại thượng cho vô số sinh linh, trong lòng thấp thỏm không dám đi vào.
Ý chí của La Phong và Lộc Trùng Chi Chủ cực kỳ đều kiên định, cơ hồ đồng thời đẩy vào cánh cổng.
Ầm ầm!
Cánh cổng mở ra.
- Phòng điều khiển!
Đẩy cửa bước vào, bên trong là một đại điện nguy nga rộng lớn lấp lánh rực rỡ. Mặt sàn bày nhiều vật trang trí, trên vách tường cũng cài một vài vật trang trí.
- Ầm!
La Phong vừa vào bên trong, không chút do dự thần thể bắn ra hàng loạt sợi tơ thần lực, điên cuồng bắn ra cả bốn phương tám hướng cả đại điện. Trong mắt có vẻ điên cuồng. La Phong ta mặc dù nhận không ra khống chế hạch tâm, nhưng bên trong Mộ Lăng Chi Chu rất an toàn, không có hoàn cảnh tàn phá như ngoại giới. Vậy mình hoàn toàn có thể in dấu vết Sinh Mạng ấn ký vào mọi thứ, trong nháy mắt nghiệm chứng một lần!
"Ta căn bản không cần biết cái nào là khống chế hạch tâm. Bởi vì vật phẩm tất cả, ta đều sẽ thử nhận chủ. " La Phong nhìn về phía Lộc Trùng Chi Chủ gần đó.
Lộc Trùng Chi Chủ vừa tiến vào, đang phân rõ chỗ nào là khống chế hạch tâm.
Đột nhiên thấy La Phong trắng trợn phân tán vô số thần lực như vậy, không khỏi cả kinh nói:
- Ngân Hà Lĩnh Chủ, ngươi trắng trợn phân tán thần lực tại làm gì?
- Ngươi nói xem?
La Phong cười nói:
- Kiến thức ta không bằng Lộc Trùng Chi Chủ ngươi, chỉ có thể dùng loại biện pháp ngu ngốc này.
- Đây là Mộ Lăng Chi Chu. Ngươi nghĩ rằng phương pháp nhận chủ chính là dấu vết Sinh Mạng ấn ký sao? Đơn giản như vậy à?
Lộc Trùng Chi Chủ chế nhạo cười nói:
- Ha ha, lúc trước ta quên không nói cho ngươi, biện pháp cần có để nhận chủ khống chế hạch tâm!
La Phong hơi biến sắc.
Đúng, đến cả nhận chủ chí bảo chí cường cũng rất phức tạp. Khống chế hạch tâm của Mộ Lăng Chi Chu nhận chủ sợ cũng phức tạp không kém.
- Ngươi có biết vì sao ta lôi kéo ngươi không? Ngoại trừ vì hai lý do ta nói lúc trước, nguyên nhân thứ ba chính là, đám gia hỏa Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, kiến thức cũng nhiều hơn một chút. Có lẽ trong số họ có người biết phương pháp nhận chủ khống chế hạch tâm.
Lộc Trùng Chi Chủ chế nhạo nói:
- Họ mới là địch nhân lớn nhất của ta! Đến đây đi, có bổn sự thì cố tìm được phương pháp nhận chủ khống chế hạch tâm đi, ta mặc kệ cho ngươi.
Ngoài miệng nói như vậy, Lộc Trùng Chi Chủ lại nhanh chóng dò xét.
- Quả nhiên vẫn còn dấu diếm.
La Phong thầm nói. Tất cả hắn cũng đã đoán trước.
- Đã khó có thể tìm được, vậy…
La Phong nhanh chóng đưa ra quyết định, hơn phân nửa lực chú ý đều nhìn vào Lộc Trùng Chi Chủ, cẩn thận quan sát vẻ mặt của Lộc Trùng Chi Chủ, phán đoán mục tiêu.
Lộc Trùng Chi Chủ vẫn cười chế nhạo, thong dong tự đắc đi tìm khống chế hạch tâm. Chẳng mấy chốc, cả phòng điều khiển tất cả đều đã được tra xét một lần. Điều này làm Lộc Trùng Chi Chủ hơi biến sắc. Hắn lại xem xét một lần chi tiết hơn nữa mỗi vật phẩm trong cả đại điện, lúc này mới biến sắc tái nhợt.
- Sao có thể như vậy chứ!
- Sao lại không có?
- Khống chế hạch tâm, sao không có trong phòng điều khiển? Không thể!
Lộc Trùng Chi Chủ lộ ra vẻ phẫn nộ. Tựa hồ nhiều tính toán trong nháy mắt đã mất hết, làm hắn rất khó chịu.
Dù sao giá trị của Mộ Lăng Chi Chu đã gần như một chiếc chí bảo chí cường rồi.
Chỉ cần nó không tổn hại, nó chỉ đứng sau cung điện chí bảo chí cường. Hơn nữa, có thể đi vào Mộ Lăng. Cho dù là Lộc Trùng Chi Chủ, thời gian vô tận, trước giờ cũng chỉ tìm được một món tương đương với Mộ Lăng Chi Chu, đó là Lộc Trùng Thần Giáp. Một chiếc Mộ Lăng Chi Chu sắp lọt vào tay lại không còn, sao có thể không giận chứ?
- Lộc Trùng Chi Chủ, ngươi sợ đã tính sai.
La Phong nhẹ giọng cười nói:
- Khống chế hạch tâm này có lẽ không ở trong phòng điều khiển.
- Ngươi biết cái gì!
Lộc Trùng Chi Chủ hừ lạnh một tiếng:
- Phòng điều khiển chính là nơi ở của chủ nhân Mộ Lăng Chi Chu. Nền văn minh cường đại viễn cổ phân ra địa vị cấp bậc rất nghiêm ngặt. Phòng điều khiển chủ nhân là cao quý vô cùng, cường giả khác không dám xông vào. Từ cửa điện lúc trước ngươi có thể nhìn ra. Còn khống chế hạch tâm, cũng luôn đặt ở phòng điều khiển. Đây là lệ!
- Lệ? Ngươi thấy được mấy Mộ Lăng Chi Chu?
La Phong lắc đầu cười.
Đột nhiên…
- Hả?
La Phong hơi biến sắc, quay đầu nhìn ra cửa điện phía sau.
Lộc Trùng Chi Chủ cũng quay đầu nhìn lại.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bốn luồng hào quang cơ hồ đồng thời tiến lên cửa điện.
- Hừ.
Lộc Trùng Chi Chủ biến sắc.
- Ha ha ha, Lộc Trùng Chi Chủ, ngươi không phải ngăn cản chúng ta sao? Nhưng dù sao cũng là một chiếc thuyền khổng lồ, rất nhiều thông đạo. Thông đạo đi tới hạch tâm cũng không phải chỉ có một cái.
Lệ Hải Chi Chủ của Hài Tộc cất tiếng cười đầy trào phúng.
- Hơn nữa xem ra, Lộc Trùng Chi Chủ còn chưa tìm được khống chế hạch tâm.
Vu Lượng Chi Chủ nói.
- Mau mau tìm đi.
Ảnh Ai Chi Chủ.
Lưu Cửu Chi Chủ không nói một câu, bắt đầu nhanh chóng tìm khống chế hạch tâm.
- Hừ.
Vu Lượng Chi Chủ hừ lạnh một tiếng, đột nhiên vung mạnh tay lên. Nhất thời vô số máu kim sắc bay tung tóe giữa không trung, phân ra từng giọt máu kim sắc rơi vào mỗi bộ phận trong cả điện sảnh.
- Thần Nhãn Tộc… Không hổ là Thần Nhãn Tộc, còn biết cả phương pháp nghiệm chứng này.
Lộc Trùng Chi Chủ cười khẩy một tiếng.
- Ngươi nghĩ rằng chỉ có Thánh Địa Vũ Trụ các ngươi biết à?
Vu Lượng Chi Chủ cười lạnh, rồi biến sắc:
- Sao lại không có?
Thần Nhãn Tộc dù sao cũng chính là thế lực mạnh nhất trong ba Thời Đại Luân Hồi, rất gần với hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ. Về mặt Vũ Trụ Chi Chủ thì Thần Nhãn Tộc hơi yếu, nhưng về mặt Vũ Trụ Tối Cường Giả, Thần Nhãn Tộc ngược lại mạnh hơn hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ. Thần Nhãn Tộc gần ba thời đại luân hồi thu thập rất nhiều tin tức, rất phong phú, cũng biết được rất nhiều điều.
Nhỏ máu là một phương pháp nghiệm chứng khống chế hạch tâm.
Một khi nghiệm chứng là nhận chủ được, thì việc nhận chủ sẽ càng phức tạp hơn.
- Không có! Không có khống chế hạch tâm!
Ảnh Ai Chi Chủ cũng lộ ra vẻ kinh sắc:
- Sao lại như thế.
- Chẳng lẽ Lộc Trùng Chi Chủ chiếm được rồi?
Lệ Hải Chi Chủ của Hài Tộc đôi mắt cháy bỏng điên cuồng.
- Nếu ta tìm được, còn có thể ngu ngốc đứng tại đây à?
Lộc Trùng Chi Chủ cười lạnh.
- Lạ thật.
- Sao lại không có khống chế hạch tâm.
Sáu đại cường giả ở đây chia ra đứng trong đại điện, nhất thời đều nghi hoặc vô cùng.
- Ầm…
Một luồng năng lượng vô hình đột nhiên giáng lâm.
Lộc Trùng Chi Chủ, La Phong, Ảnh Ai Chi Chủ, Vu Lượng Chi Chủ, Lệ Hải Chi Chủ, Lưu Cửu Chi Chủ, đồng thời quay đầu nhìn về phía đó. Đó là vùng tung tâm của phòng điều khiển, nơi đó có một vương tọa cổ xưa. Lúc này năng lượng vô hình tập hợp trên vương tọa, dần dần hình thành một thân ảnh mơ hồ, rốt cục cũng rõ ràng.
Đây là một nam tử trông giống nhân loại bình thường.
Hai mắt, một cái mũi, một miệng… Hai tay, hai chân, mắt đen, da vàng, tóc ánh lên màu xanh.
- Rất giống nhân loại.
- Cũng giống như tộc nhân của Tử Nguyệt Thánh Địa bình thường nhất.
- Không có uy áp gì…
Đám người La Phong đều khiếp sợ nhìn thân ảnh mơ hồ đó.
Nam tử nhân loại tóc đen ngồi trên vương tọa, ăn mặc đơn giản, chỉ là khải giáp hoa văn rời rạc. Thoạt nhìn, khải giáp đó như một con sông vô tận. Hắn đưa mắt nhìn xuống phía dưới, ánh mắt lạnh lẽo quyết liệt, sau đó mở lời nói:
- Ta, tên là… Đoạn Đông Hà Ngô!
Điều này làm cho đám người La Phong vô cùng kinh ngạc.
- Ngô à? Là cách xưng hô những người cực kỳ tôn quý của một văn minh cổ. Với chữ Ngô sau tên, địa vị người đó nhất định là bất phàm.
Ảnh Ai Chi Chủ rất trịnh trọng.
- Quả cũng biết được một chút. Nhưng đã biết điểm này thì cũng đừng nói nữa. Nếu làm cường giả văn minh cổ xa xưa biết được, sợ là sẽ cười ngươi đó.
Lộc Trùng Chi Chủ cười khẩy liếc mắt nhìn hắn.
- Hừ.
Ảnh Ai Chi Chủ liếc nhìn lại Lộc Trùng Chi Chủ.
Trên vương tọa, nhân loại nam tử tóc xanh tựa hồ không phát hiện ra tình huống phía dưới, mà tiếp tục lạnh lùng nói:
- Bọn hậu bối thời đại luân hồi vô tận, khi các ngươi thấy ta, ta đã chết không biết bao nhiêu thời đại luân hồi rồi. Lúc trước ta theo tướng quân bắt đầu mạo hiểm trận này cuối cùng, cũng biết khả năng sinh tồn là rất nhỏ.
- Quả nhiên…
- Con đường này là đường khó khăn nhất. Cho dù là con thuyền cường đại nhất, cho dù là cường giả vũ dũng cường đại nhất, vẫn chỉ thất bại.
- Khi đoán trước sự thất bại, ta cũng không muốn đoạn mất truyền thừa của ta.
- Ta, Đoạn Đông Hà Ngô! Là Đoạn Đông Hà thứ 192! Cũng là truyền nhân duy nhất. Các thế hệ tổ tiên, ai nấy đều đã chết. Tới đời ta, đã truyền thừa không biết bao lâu. Nếu ta chết, Truyền thừa sẽ đoạn tuyệt trong tay ta. Ta thẹn với các thế hệ tổ tiên. Mộ Lăng Chi Chu đã được ta cải tạo, khác với các Mộ Lăng Chi Chu bình thường. Trong Mộ Lăng Chi Chu, có một vài nơi nguy hiểm, đó là Vùng Truyền Thừa.
- Ta có thể chết.
- Nhưng truyền thừa của các thế hệ Đoạn Đông Hà không thể tuyệt được!
- Nếu cảm thấy sợ hãi có thể bây giờ rời đi. Nếu không một khi bước trên con đường này, sẽ càng thêm nguy hiểm! Đặc biệt là phần cuối cùng, khi các ngươi tiếp xúc với truyền thừa chính thức của Đoạn Đông Hà nhất mạch, nhất định chỉ có người nhận truyền thừa mới có thể sống, bất kỳ một ai không được nhận truyền thừa, tất cả đều chết!
- Càng sớm rời đi càng an toàn. Đi càng chậm, đặc biệt là đã tiếp xúc tới một chút truyền thừa, nếu không phải là các thế hệ Đoạn Đông Hà, bất kỳ sinh linh nào khác rình rập truyền thừa nhất mạch ta chắc chắn phải chết!
- Lựa chọn đi, bọn hậu bối.
Thanh âm tiêu tán, bóng người trên vương tọa cũng tiêu tán.
Nhất thời cả trong đại điện đều đầy áp lực. Trong mắt sáu người ở đây đều có nét hoặc là điên cuồng, hoặc là kích động, hoặc là lo lắng.
Truyền thừa!
Truyền thừa chính thức!
Bảy đại Chân Chủ của Thần Nhãn Tộc vì sao cường đại như vậy? Chính là vì Thần Nhãn Tộc từng tìm được một truyền thừa đầy đủ trong di tích cổ, khiến cho bảy đại Chân Chủ một khi liên thủ có thể phát huy ra thực lực cường đại vô cùng. Do đó trong Vũ Trụ Hải, không thể nghi ngờ gì, cái quí nhất chính là truyền thừa có thể tu luyện từ thấp tới cao này!
Hơn nữa truyền thừa lần này lại là Đoạn Đông Hà nhất mạch truyền thừa?
Nghe lên, Đoạn Đông Hà nhất mạch, hẳn là một mạch cực kỳ mạnh mẽ trong văn minh cường đại viễn cổ. Mỗi mạch đều chỉ có một người kế nhiệm. Cái tên có thể mang theo chữ Ngô, thậm chí hắn có thể cải tạo cả một chiếc Mộ Lăng Chi Chu, thậm chí nghe ngữ khí, hắn theo tướng quân bước trên hành trình này. Vậy vị tướng quân đó hẳn là tướng quân của Thuyền Vũ Trụ? Địa vị của hắn cũng hẳn là cực cao.
Hiển nhiên, truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch này đặc biệt trân quý.
Đoạn Đông Hà chết, cũng muốn lưu lại truyền thừa! Một truyền thừa cổ xưa vô tận, e rằng còn mạnh hơn cả Đoạn Đông Hà. Do đó có thể nói không thể phán định được thực lực của truyền thừa Đoạn Đông Hà. Có lẽ truyền thừa này còn cao thâm hơn, nhưng Đoạn Đông Hà lại không tu luyện tới.
Bất luận như thế nào, tóm lại được một điểm, truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch tuyệt đối là truyền thừa quí nhất.
Nhưng một khi bước trên con đường này, kết cục cũng rất đáng sợ.
Một khi sờ được vào truyền thừa…
"Sẽ nhận đầy đủ truyền thừa, hoặc sẽ chết!"
----- o O o -----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.