Vũ Trụ Hải mênh mông, tràn ngập khí lưu hỗn độn vô tận.
Một nam tử tóc đen cánh bạc xuất hiện
Xoát! Xoát! Xoát!
Lưu lại những tàn ảnh, liên tục thuấn di với khoảng cách rất xa trong Vũ Trụ Hải vô tận. Chính là La Phong vừa rời khỏi Vũ Trụ Nguyên Thủy, một mình đi tới Thuyền Vũ Trụ.
Khác hẳn với lần đầu đi Khuynh Phong Giới.
Vẻn vẹn chỉ qua hơn một ngàn năm. Vì lúc trước trong Không Gian Cánh Chim đã hấp thu rất nhiều năng lượng từ Nguyên, nên Thí Ngô Vũ Dực lúc này đã khôi phục được rất nhiều ám tổn, đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất. Một khi Kim Quang mù mịt tràn ngập, uy năng mạnh tới mức làm La Phong cũng phải sợ hãi không nói nên lời. Có câu bao nhiêu chiêu đều không bằng một chiêu mạnh!
Cường giả khác có lẽ công kích mạnh, phòng ngự mạnh, thần thể mạnh, bí pháp mạnh vân vân…
Nhưng mình nhược điểm dù nhiều, vẻn vẹn chỉ bằng vào Thí Ngô Vũ Dực Hoàn Mỹ, Hỏa Diễm Sa Bôi và Vũ Trụ Mini, ba món chồng lên, ít nhất cũng đủ để càn quét tất cả các chí bảo khu vực đỉnh cao nhất! Mình muốn đánh là đánh, muốn đi thì đi, tất cả quyền khống chế đều trong tay của mình.
"Rất đáng chờ mong."
"Lữ trình lần này, một khi ý chí ta tôi luyện tới cấp độ Vũ Trụ Tối Cường Giả, cũng có thể về Khuynh Phong Giới lấy Cánh Chim Trắng rồi…"
La Phong không khỏi chờ mong.
Vừa thoải mái tưởng tượng, vừa duy trì thuấn khoảng cách xa tần suất cao.
Rào.
Đột nhiên dừng lại.
"Trùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659355/chuong-1180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.