Chương trước
Chương sau
La Phong nghe mà thầm kinh hãi. May mà Thí Ngô Vũ Dực Chi Linh sinh ra, nếu không cho dù mình biết đối phương bày trò, sợ cũng rất khó khám phá ra các cạm bẫy của nó.
- Nhân loại.
Một chấn động truyền đến.
- Bắt lấy hạch tâm của ta đi.
Rào…
Xa xa, một điểm sáng bị những cơn lốc lưỡi đao ánh sáng vô tận đánh bay tán loạn đột nhiên bị hút mạnh, nhanh chóng bay về phía Cánh Chim Trắng. Vì Tinh Thần Tháp cách Cánh Chim Trắng vô cùng gần, không tới xxx km, do đó điểm sáng khi tới gần Cánh Chim Trắng, cũng chỉ cách Tinh Thần Tháp rất gần.
- Bắt lấy nó. Ta sẽ nói cho ngươi rốt cuộc nên nhận chủ ra sao, đưa thần lực vào đi.
Chấn động truyền đến:
- Ta bắt lấy nó nhé.
La Phong trong Tinh Thần Tháp, nhưng thần lực lại thẩm thấu ra khỏi Tinh Thần Tháp, trong nháy mắt đã nắm lấy điểm sáng đó. Điểm sáng kia chính là một viên hạt châu kỳ dị màu trắng.
- Thần lực của ta đã bắt lấy nó, nhưng căn bản không thể đưa Sinh Mạng ấn ký vào.
- Đừng nóng:
Cánh Chim Trắng nói:
- Càng là chí bảo cường đại, việc nhận chủ càng phức tạp. Ngươi trước hết lấy bộ phận hạch tâm của ta cái đã, sau đó dung nhập vào trong thần thể ngươi…
Nghe thế La Phong thầm cười lạnh. Bên ngoài bộ phận hạch tâm đó vô hại, chỉ khi nào thu vào trong Tinh Thần Tháp, bay tới trước mặt mình, sợ sẽ trong nháy mắt phóng ra hào quang chứa trong nó ra.
- Dung nhập vào trong cơ thể ta? Trước khi không chắc chắn, ta cũng không dám làm như vậy. Do đó ta quyết định, cho một nô lệ linh hồn của ta thử xem trước.
La Phong nói.
- Nô lệ linh hồn? Nô lệ linh hồn của ngươi không thể thành công được.
Linh của Cánh Chim Trắng nói:
- Nhận chủ cần cấp độ gien sinh mạng đạt tới hoàn mỹ, mà ý chí yêu cầu rất cao. Bất Hủ phải có ý chí Vũ Trụ Tôn Giả, Vũ Trụ Tôn Giả phải có ý chí Vũ Trụ Chi Chủ. Ngươi có nô lệ linh hồn như vậy sao?
- Không có, nhưng tốt xấu gì cũng có thể thử. Nhiều nhất là nhận chủ thất bại mà thôi.
La Phong nói:
- Vậy ngươi thử đi.
Linh của Cánh Chim Trắng nói.
Nó lặng lẽ chờ đợi…
Nó đợi La Phong thu bộ phận đó vào Tinh Thần Tháp. Chỉ cần hạt châu đến gần La Phong, không có Tinh Thần Tháp cản trở, vậy là đánh chết La Phong được rồi.
Tinh Thần Tháp đầu tiên là lui lại, lui tới chỗ cách Cánh Chim Trắng trên km.
Xoát!
Một ánh sáng đen từ trong Tinh Thần Tháp bay ra, lư lửng giữa không trung ngoại giới, chính là phân thân Ma Sát Tộc:
- Phụng lệnh chủ nhân đưa ta đến thử nhận chủ.
Phân thân Ma Sát Tộc bay về phía hạt châu.
Phải biết là không gian xung quanh Cánh Chim Trắng trên vạn km ngược lại vô cùng yên tĩnh, cũng không có những cơn lốc lưỡi đao, do đó phân thân Ma Sát Tộc có thể vẫn tồn tại ở không gian này.
- Ngươi, ngươi cho nô lệ linh hồn nhận chủ ở ngoài à?
Linh của Cánh Chim Trắng kinh hãi. Nếu ở bên ngoài, căn bản không thể công kích La Phong, nhiều nhất là giết chết một nô lệ linh hồn mà thôi.
- Không được à?
La Phong hỏi lại.
Phân thân Ma Sát Tộc đã thử đi nhận chủ. Hiển nhiên không có thành công. Trên Cánh Chim Trắng chẳng hề có dấu hiệu gì.
- Chỉ có điều kiện phù hợp mới có thể khiến cho bộ phận hạch tâm phản ứng. Nô lệ của ngươi căn bản không thể thành công, cũng không thể làm cho Cánh Chim Trắng phản ứng.
Linh của Cánh Chim Trắng nói.
- Vừa rồi ta cho nô lệ linh hồn kiểm tra, sao ngươi không nói. Phát hiện khi nô lệ linh hồn của ta ra ngoài, ngươi mới nói như vậy.
La Phong truy vấn.
- Hơn nữa một chí bảo cường đại, cho dù điều kiện nhận chủ khó khăn, cường giả khác cũng vẫn có thể thử nhận chủ, nhiều nhất thất bại mà thôi. Cũng không đến mức chẳng có phản ứng gì. Nô lệ linh hồn của ta đi nhận chủ, lại chẳng các chút phản ứng gì. Ta dám nói, ngươi lừa ta. Đưa ra hạch tâm chính thức đi.
- Chí bảo chí cường khác mà.
- Nhưng ta dám nói, ngươi đang lừa ta.
La Phong nói:
- Xuất ra hạch tâm chính thức đi.
Luồng chấn động trầm mặc một lát.
- Ngươi vĩnh viễn không thể ra ngoài, cuối cùng cũng nên có chủ nhân. Xuất ra hạch tâm chính thức của ngươi đi:
La Phong nói:
- Một khi được tôi tớ của ta kiểm tra, ta tự nhiên sẽ nhận chủ.
- Ghê tởm!
- Ghê tởm, nhân loại ghê tởm!
Đột nhiên một luồng chấn động điên cuồng truyền lại
- Nói cho ta biết, làm sao phát hiện ra? Ngươi làm sao phát hiện ra?
- Rốt cục không còn giả vờ nữa à?
La Phong cười lạnh nói.
- Ngươi thông minh quá mức.
La Phong cười lạnh
- Lúc trước lần đầu tiên ta trao đổi với ngươi, sợ rằng ngươi đã bắt đầu bố cục rồi. Đầu tiên là đưa ra lý do ký ức ngươi tan vỡ, nói rằng chủ nhân của ngươi đánh một trận, ngươi bị tổn hại. Đầu tiên là làm cho ta khiếp sợ. Đúng, ta đúng là rất khiếp sợ. Chí bảo mà có thể tổn hại như vậy!
- Sau đó ngươi lại nói là điều kiện nhận chủ rất hà khắc, nào là gien hoàn mỹ, nào là ý chí yêu cầu cao.
- Cuối cùng, ngươi lại bảo ta phải bỏ ra chí bảo đỉnh cao.
- Ha ha ha…
- Hết vòng này tới vòng khác, e rằng làm ta giảm đề phòng xuống, dù sao ngươi lần lượt đưa ra các điều kiện cản trở ta.
La Phong cười chế giễu.
- Các cường giả phần lớn rất kỹ tính. Bảo vật quá dễ dàng tìm được thì họ sẽ hoài nghi. Nhưng nếu thiết lập rất nhiều vòng điều kiện, khi họ vượt qua những điều kiện này, ngược lại kích động hơn nữa, rồi không hoài nghi gì cả.
- Sao hoài nghi ta?
Linh của Cánh Chim Trắng truy vấn.
- Ngươi nói cần ta trợ giúp. Cần ta cung cấp vật liệu cho ngươi khôi phục, rồi cần ta trợ giúp.
- Sau đó còn nói hàng loạt điều kiện nhận chủ. Còn nói ý chí của ta mới là Vũ Trụ Chi Chủ, cần phải đề cao.
La Phong cười chế giễu.
- Hai điểm này, căn bản trước sau mâu thuẫn:
- Mâu thuẫn? Mâu thuẫn chỗ nào?
Linh của Cánh Chim Trắng vẫn không phát hiện ra vấn đề ở đâu.
- Giả thiết ta là Vũ Trụ Chi Chủ.
La Phong nói:
- Bằng vào cường độ thần lực của ta, vậy thì có gien sinh mạng cỡ gấp trăm lần.
- Gien sinh mạng gấp trăm lần, ngươi lại nói phải gien sinh mạng hoàn mỹ. Không nói chuyện ý chí, chỉ cần điểm này cũng là một cửa ải khó. Chênh lệch lớn như vậy, ta làm sao có thể đạt tới gien hoàn mỹ?
La Phong cười chế giễu.
- Tuyệt vọng như vậy, giả thiết đây là một Vũ Trụ Chi Chủ thật, e rằng sẽ rất nhụt chí, cũng không còn động lực đi giúp ngươi.
- Lại yêu cầu ta trợ giúp, giả vờ hiểu lầm ta là Vũ Trụ Chi Chủ.
- Nhưng điều kiện đưa ra lại làm một Vũ Trụ Chi Chủ chính thức căn bản rất nhụt chí, không thể tái nỗ lực giúp ngươi, có mâu thuẫn không?
La Phong cười chế giễu.
- Hơn nữa ngươi biết ta có một món chí bảo chí cường trong người, ta có thể có cơ duyên tìm được chí bảo chí cường, há có thể là một Vũ Trụ Chi Chủ gien sinh mạng gấp trăm lần?
- Ha ha…
- Đều có mâu thuẫn.
- Đối với việc ngươi bày trò, cho rằng ta cũng như người khác. Nếu ta bị kích động, biết mình phù hợp với điều kiện, tự nhiên sẽ không chú ý. Nhưng ngươi đã quên, nếu từ góc độ của ngươi, việc ngươi đưa ra các lý do cũng rất có chuyện. Ngươi đưa mình thành người ngu ngốc.
La Phong cười lạnh.
Cánh Chim Trắng kỳ thật bày trò, nếu là người đang trong thế cục bình thường sẽ rất khó phát hiện. Chỉ là La Phong ngay từ đầu là cảnh giác, do đó mới phát hiện ra sơ hở nho nhỏ này.
- Bày thế cục quá phức tạp, ngược lại làm ta thấy được sơ hở.
- Đừng vùng vẫy nữa, giao ra hạch tâm đi.
La Phong nói:
- Ngươi cuối cùng cũng phải có một chủ nhân.
- Chỉ ngươi à? Muốn làm chủ nhân ta, ngươi kém quá xa. Ừm muốn làm chủ nhân ta, phải là nhân vật cực cao trong Vũ Trụ Hải, ngươi làm chủ nhân ta, sợ là thời gian rất dài cũng không thể thôi phát được uy năng của ta. Như vậy càng sỉ nhục ta, cũng sỉ nhục tới chủ nhân trước của ta.
Chấn động truyền đến tiếng gầm gừ.
- Rõ là làm cho người ta thất vọng.
La Phong lắc đầu thở dài.
- Hút đi.
La Phong hạ lệnh.
- Dạ, chủ nhân.
Thí Ngô ẩn nhẫn đã lâu rồi.
Ầm ầm…
Tinh Thần Tháp vốn thu nhỏ lại, bây giờ chợt xuất hiện 4 thông đạo, rồi đột nhiên có bốn cái cánh đột nhiên nhô ra, hơn nữa bắt đầu điên cuồng lớn lên. Cánh chim màu bạc từ chỗ chỉ to bằng hạt bụi, lúc này nhanh chóng lớn lên nữa, lớn nữa. To hơn cả một viên hằng tinh. Trong nháy mắt nó đã to trên một ức km. Cũng như một cái Tinh Thần Tháp mọc ra bốn cái cánh.
- Quang, quang, quang của Nguyên.
Thí Ngô hưng phấn.
Ầm…
Trong không gian thần bí, Quang Dực sừng sững chói mắt còn to hơn vô số hằng tinh đột nhiên rung lên. Vô số lưỡi đao ánh sáng bắt đầu rung rinh, như một cao ốc cao chọc trời sừng sững rung rinh muốn sụp đổ.
- Không
Cánh Chim Trắng kinh hãi.
- Linh! Cánh chim của ngươi cũng có Linh à? Việc này sao được?
Rìa Quang Dực khổng lồ bắn ra vô số lưỡi đao ánh sáng, như bị gió thổi tới, lại thay đổi phương hướng, lao thẳng về phía bốn phiến cánh màu bạc. Vô số lưỡi đao ánh sáng bay tới như hỏa tiễn. Còn cả Quang Dực khổng lồ cũng đang rung rinh, tựa hồ những lưỡi dao dày đặc vô tận cũng muốn bắt đầu di động.
- Không!
- Không!
Linh của Cánh Chim Trắng kiệt lực khống chế, đồng thời một luồng chấn động truyền tới Thí Ngô Vũ Dực.
- Ngươi dừng lại.
- Tại sao dừng?
Thí Ngô cũng rất thuần phác.
- Năng lượng này là của ta, là của ta. Linh của Cánh Chim Trắng nói.
- Chúng ta vốn là một khối. Đó là của ngươi, cũng là của ta. Mặc dù ngươi bị hao tổn tương đối nghiêm trọng, nhưng mà ta cũng bị hao tổn. Ta cũng cần năng lượng khôi phục. Yên tâm, sẽ không muốn tất cả. Chỉ cần ta hoàn toàn khôi phục lại tổn thương trong trận chiến năm đó thôi.
Thí Ngô cứ mặc sức hút những lưỡi đao ánh sáng ấy.
Một bên kiệt lực khống chế.
Một bên liều mạng hút.
Song những lưỡi đao ánh sáng vô tận thật sự rất nhiều. Linh của Cánh Chim Trắng cũng không thể khống chế tất cả.
- Rào rào rào…
Lưỡi đao ánh sáng vô tận điên cuồng bay về phía cánh bạc khổng lồ. Khi vừa chạm vào nó, lại như nước chạm vào một lòng sông khô cạn, hoàn toàn bị hút vào. Chỉ thấy tứ phía cánh chim khổng lồ bắt đầu lưu chuyển những tia hào quang, khí tức bắt đầu thoáng phát sinh biến hóa, nhưng đây chỉ là bề ngoài, bên trong lại đang phát sinh biến hóa kịch liệt.
La Phong thân là chủ nhân của Thí Ngô Vũ Dực, đương nhiên có thể cảm ứng được biến hóa.
Thí Ngô Vũ Dực vô cùng tinh xảo, biến thành kích cỡ vài năm ánh sáng là việc rất bình thường. Vốn bên trong Thí Ngô Vũ Dực có vô số bộ phận rất nhỏ. Sau khi hấp thu những lưỡi đao ánh sáng, lúc này đang nhanh chóng phát sinh lột xác, cũng giống như một miếng gỗ mục đột nhiên biến thành một thanh gỗ mới tinh
- A, quá thư thái!
Thí Ngô có vẻ rất hưng phấn.
- Chủ nhân, ký ức vỡ vụn của ta lại rõ ràng hơn một chút.
- Hả?
La Phong tò mò.
- Ta nhớ mang máng trận chiến ấy rất đáng sợ. Trận chiến ấy, đã làm chí bảo cánh chim hoàn toàn phân chia. Cánh Chim Trắng là một cặp cánh ở đầu, bị chém bị thương. Năm cặp cánh khác chúng ta cũng bị chấn động đến mức nội bộ hao tổn, nhưng qua thời gian vô tận, trong một vài hoàn cảnh đáng sợ hành hạ, bề ngoài thì hoàn hảo, nhưng nội bộ bị tổn hại rất nhiều. Như chí bảo cánh chim ta, hẳn là có thể tự mình khôi phục, nhưng lại cần rất nhiều năng lượng.
- Cường độ thần lực của ngươi là không đủ, căn bản không thể khôi phục. Quang của Nguyên, là do thần lực của chủ nhân trước chuyển hóa mà thành, hoàn toàn có thể khôi phục tổn hại. Chỉ khi nào tổn hại như Cánh Chim Trắng, mới cần thôn phệ vật liệu khác để khôi phục.
Bốn phiến cánh chim của Thí Ngô Vũ Dực không ngừng mở rộng.
Vài ức km, vài chục ức km, mấy trăm ức km…
Một năm ánh sáng, hai năm ánh sáng…
Nó vẫn điên cuồng mở rộng. Bốn phiến cánh chim càng lớn, sức thôn phệ những lưỡi đao ánh sáng càng nhiều. Vô số lưỡi đao ánh sáng bay tới, tràn vào cánh bạc, vừa vào đã không trở ra. Việc này cũng làm Thí Ngô Vũ Dực khí tức phát ra không ngừng mạnh lên.
- Không, không. Là của ta, là của ta.
Cánh Chim Trắng vô cùng phẫn nộ.
- Dừng lại.
----- o O o -----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.