- Đệ tử nguyện đem thần kiếm Kiếm Hà La hiến cho tộc quần.
La Phong cung kính đáp.
Hỗn Độn Thành Chủ mỉm cười gật đầu:
- Cũng tốt, ngươi đem cái này tới thẳng Hỗn Độn Thành. Muốn hiến bảo vật cho tộc quần, hết thảy đều phải tới địa điểm chuyên môn ở trong Hỗn Độn Thành, do hệ thống Vũ Trụ Giả Định tiến hành kiểm tra cẩn thận, phán định giá trị, rồi cho điểm cống hiến.
- Hệ thống Vũ Trụ Giả Định?
La Phong giật mình.
- Nói về phán định giá trị, không ai có thể bằng được hệ thống Vũ Trụ Giả Định.
Hỗn Độn Thành Chủ cười nói:
- Hơn nữa cho hệ thống Vũ Trụ Giả Định tiến hành phán định, cũng tuyệt đối rất công bình. Vì đây là một hệ thống trí tuệ chấp hành hoàn mỹ, không cần phải lo lắng có người chấm mút, tư lợi trong đó. Tất cả các cường giả tất cả đều tin phục.
La Phong gật đầu:
- Vâng, đệ tử sẽ đưa nó tới Hỗn Độn Thành.
- Đi đi.
Cùng ngày, La Phong đến đại bản doanh công ty Vũ Trụ Giả Định, sau đó đáp một chiếc phi thuyền vũ trụ thông qua Thông Đạo Vũ Trụ tới thẳng Hỗn Độn Thành.
Trong Phi thuyền vũ trụ.
- A…
- Thật khó chịu.
- Tốc độ thời gian rối loạn, thật khó chịu.
Trong phi thuyền vũ trụ, một vài người đều nói thầm.
La Phong ở trong phòng riêng rất u tĩnh ở cuối phi thuyền, lắng tai nghe những thanh âm đó, không khỏi cười. Năm đó khi mình lần đầu tiên đi tới Hỗn Độn Thành, khi gặp tốc độ thời gian khác nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659222/chuong-1047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.