Vèo!
Móng vuốt Thần Thú khổng lồ chộp lấy chiến lợi phẩm, rồi hóa thành một luồng hào quang bay trở về.
Tốc độ phi hành của nó cực nhanh, nên Bái Phong Tôn Giả căn bản không thể đuổi theo.
"Tới tay rồi. " La Phong vung tay lên, nhanh chóng thu một vài chiến lợi phẩm như không gian giới chỉ, nhẫn thế giới, áo giáp chí bảo vào trong nhẫn thế giới của mình.
- Đao Hà Vương, ngươi quá tham lam rồi!
Tiếng quát phẫn nộ truyền âm vang vọng trong óc La Phong.
La Phong quay đầu nhìn lại, thấy xa xa Bái Phong Tôn Giả đang vọt tới, không khỏi truyền âm cười chế giễu nói:
- Bái Phong Tôn Giả, ngươi vốn là hậu tuyển Thần Tướng, chắc không bị hỏng não đó chứ? Tên Phệ Kính Vương nếu giết chết ta, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng hắn sẽ lưu lại chí bảo của ta cho tộc nhân loại ta à? Rõ là nói đùa. Có bổn sự dựa vào thực lực mà tới đoạt đi!
Bái Phong Tôn Giả càng thêm tức giận.
Đúng. Trong vũ trụ là cá lớn nuốt cá bé, chính là phải dựa vào tranh giành. Phệ Kính Vương nếu giết chết La Phong, tự nhiên sẽ đoạt chí bảo của La Phong.
Chỉ là dưới mắt Bái Phong Tôn Giả, hắn đường đường là một hậu tuyển Thần Tướng đến tận nơi, mà cũng đã lên tiếng, hơn nữa còn nói rõ ràng, sẽ không giết Đao Hà Vương. Đao Hà Vương nên ngoan ngoãn đưa chí bảo phụng thượng, thì mọi việc không phải đều tốt sao?
- Gia hỏa ngu xuẩn!
- Ngươi thật sự quá tự đại.
Bái Phong Tôn Giả truyền âm gầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659189/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.