Cảnh Địa Thiên Bảo Hà, trong cung điện nơi La Phong cư trú.
Khi La Phong mở mắt, Thiên Trận Vương và Cực Hồng Vương bên cạnh luôn chờ đợi vội hô:
- Chủ nhân!
- Chủ nhân sắp đột phá Bất Hủ à?
Thiên Trận Vương nói.
- Các ngươi lui ra trước.
La Phong phất tay.
- Dạ.
Thiên Trận Vương, Cực Hồng Vương đều có hơi nghi hoặc. Hai người bọn họ cũng căn bản không nghĩ tới La Phong lại đột phá Bất Hủ thất bại. Dù sao dưới mắt họ, La Phong mà không đột phá được Bất Hủ, thì quả thực chính là chuyện đùa lớn nhất trong vũ trụ!
Trong đại điện yên tĩnh, La Phong theo những bậc thang dốc lên trên. Cứ theo bậc thang mà lên. Bước từng bước hướng về phía trước, đi tới tầng cao nhất của cung điện.
Vịn tay nhìn ra, thấy Thiên Bảo Hà vô tận.
"Từ năm đó, khi ta còn ở Địa Cầu, đi ra khỏi Căn Cứ Thị lang bạt ở khu hoang dã, ta chưa bao giờ bỏ cuộc! " Đôi mắt La Phong như lưỡi dao." Vách ngăn nguyên hạch à? Cho dù nguyên hạch nghịch thiên tới mức độ như vậy, cũng đừng tưởng ngăn được con đường Bất Hủ của ta."
"Đánh vỡ mọi ngăn trở, tất cả bảo vật bên ngoài đều vô dụng."
"Dựa vào cảm ngộ quy luật, bí pháp tuyệt học, chấn phúc niệm lực, ý chí! " La Phong lặng lẽ nói: " Phương diện ý chí, thì ta nghĩ muốn trong thời gian ngắn mà tăng thêm lên là rất khó, chỉ có thể bằng vào một thời gian dài, dần dần mài giũa nội tâm. Còn chấn phúc niệm lực tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659180/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.