La Phong vừa nhận truyền thừa xong, cùng ngày, trong Vũ Trụ Giả Định, trong phòng riêng một nhà hàng ở Hồng Minh Thành.
La Phong, Thiên Vũ Vương, Sát Mạn Vương, Ly Thước Vương đang tập hợp với nhau.
- Đao Hà Vương, tìm chúng ta gấp thế có chuyện gì vậy?
Ly Thước Vương nói thẳng:
- Chẳng lẽ hôm nay vừa bị ám sát, trong lòng kích động không an, tìm chúng ta tán dóc à?
- Ngươi nghĩ rằng Đao Hà Vương giống như ngươi sao?
Sát Mạn Vương xen vào nói:
- Không nhìn thấy Đao Hà Vương sau khi bị ám sát, lại ra khỏi phủ đệ, đối mặt với mấy ngàn vạn người nhận truyền thừa vũ trụ các tộc, bộ dáng không hề sợ hãi chút nào à?
- Khó nói lắm.
Thiên Vũ Vương cười nhìn La Phong.
- Ba vị.
La Phong tự mình cầm bầu rượu, rót cho ba người đám Sát Mạn Vương.
- Ta tìm ba vị, tự nhiên là muốn nhờ ba vị hỗ trợ.
- Đao Hà Vương tự mình rót rượu. Rượu có bình thường mấy thì ý nghĩa cũng bất phàm.
Sát Mạn Vương bưng chén rượu lên nhè nhẹ hớp một ngụm nhỏ.
- Đao Hà, có chuyện gì cứ việc nói. Chúng ta phàm là có thể hỗ trợ, tuyệt không ý kiến gì. Chỉ là không biết chúng ta có thể giúp ngươi chỗ nào?
Đao Hà Vương nhờ hỗ trợ, đây là việc cầu cũng không được.
Ai chả biết Đao Hà Vương chỉ cần không chết, tương lai nhất định sẽ rất bất phàm. Giao tình với một tồn tại như vậy là khó khăn như thế nào. Như Càn Vu Quốc Chủ, cũng chỉ theo đường vòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659139/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.