Băng Ngục, trong cung điện Thiên Lang.
Thiên Lang thật sự lo lắng.
Hắn lo lắng, chờ mong nhìn hầu nữ của mình. Hầu nữ đó đang nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định để ' nghiệm chứng"
"Vô tận kỷ nguyên vẫn luôn bị nhốt ở đây. Có thể ra ngoài được hay không là phải trông vào lần này! " Trong con mắt xanh lè của Thiên Lang tóe ra hung mang, đây mới là bản tính của nó " Nhất định phải liên lạc được, nhất định! " Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhưng Thiên Lang lại cảm giác mỗi một giây như bằng một năm.
Hầu nữ từ từ mở mắt.
- Được chứ?
Thiên Lang gầm khẽ.
- Chủ nhân, đã có phúc đáp.
Hầu nữ cung kính đáp.
- Có phúc đáp à?
Thần thể khổng lồ của khẽ run lên, máu trong cơ thể sôi trào, thời gian qua hắn chưa bao giờ kích động như thế.
- Ha ha ha, được được.
Thiên Lang không nén được ngẩng đầu phát ra một tiếng sói tru.
Tiếng gào thét từ trong cung điện xuyên ra ngoài.
La Phong lại đứng một bên quan khán.
- Thiên Lang.
La Phong mở lời nói.
- Ha ha, nhân loại, ngươi quả thật đã nói là làm.
Thiên Lang nhìn xuống La Phong,
Sau khi có phúc đáp, tự nhiên tin tức này sau khi được xác nhận sẽ chuyển tới sư phụ. Biết sắp được ra ngoài, Thiên Lang làm sao mà không hưng phấn chứ? Thiên Lang lúc trước trầm ổn như băng sơn, còn Thiên Lang bây giờ lại tràn ngập ý chí chiến đấu, như một hòn núi lửa sắp bộc phát.
- Ta đây đi trước.
La Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659112/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.