La Phong cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ không phải đã bảo là sau mười tràng chiến đấu hãy đi gặp hắn sao, thế mà bây giờ mình mới chiến đấu hai tràng, Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ đã tự mình tới đây? Hơn nữa Hỗn Độn Thành Chủ cũng không phải là người không kiên nhẫn. Năm tháng dài đằng đẵng sớm làm hắn rất kiên nhẫn mới đúng.
- Ngươi muốn sáng tạo ra thức thứ hai ư?
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong.
- Vâng.
La Phong cung kính nói:
- Đệ tử cảm giác thấy thức thứ nhất của Minh Nguyệt Sách và Vạn Tinh Bố Đạo Đồ đều còn chưa đủ, do đó muốn sáng tạo ra thức thứ hai.
- Hai loại tuyệt học ngươi đều sáng tạo cả à?
Hỗn Độn Thành Chủ tiếp tục hỏi.
- Vâng.
La Phong không do dự chút nào.
Hỗn Độn Thành Chủ khẽ cau mày, thấp giọng nói:
- Mấy ngày hôm trước ngươi có chiến đấu gì chưa?
- Chiến đấu hai tràng rồi, một trận may mắn xem như thắng, trận thứ hai lại thua.
La Phong nói.
- Ngươi có nhận ra điều gì không?
Hỗn Độn Thành Chủ hỏi.
- Đệ tử trải qua hai tràng chiến đấu đã hiểu ra, thực lực tự thân và bảo vật, đều rất quan trọng.
La Phong cung kính nói:
- Thực lực không đủ, dù có bảo vật cũng không phát huy ra đủ uy lực. Còn nếu không có bảo vật, khi đối mặt với đối thủ cấp độ ngang nhau, sẽ gặp thiệt thòi. Con bây giờ bảo vật đã xem như tạm đủ, thực lực tự thân lại vẫn còn có thể tiến bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659106/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.